THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 333

rằng nên để đất đai đó mà không thâm canh tăng vụ. Đúng không Sterns?”

“Đúng thế, thưa Tiểu thư.” Sterns hét lên. Ông nhăn mặt khi một tiếng

thủy tinh vỡ tan xuyên thẳng qua không gian, rồi nói. “Tước gia cảm thấy
khá kiên quyết về vấn đề này.”

“Đúng thế.” Jade đồng ý. “Khá kiên quyết.”

Ngài Công tước và Phu nhân đang nhìn cô chằm chằm với vẻ nghi ngờ,

họ nghĩ rằng cô bị mất trí. Hai vai cô sụm xuống với vẻ thất bại. “Ở trên
lầu, hai vị làm ơn.”

“Cô nói gì cơ?” Nữ Công tước hỏi lại.

“Làm ơn lên lầu.” Jade lặp lại.

“Cô muốn bọn ta đi lên lầu ư?” Nữ Công tước hỏi.

“Đúng thế.” Jade trả lời. “Có một người đang chờ được gặp hai vị. Tôi

tin rằng anh ấy ở trong căn phòng thứ hai phía bên phải, nhưng tôi không
thể chắc chắn.”

Cô đã phải hét phần cuối trong câu nói của mình vì tiếng huyên áo lại

một lần nữa lại ầm lên với mức độ có thể làm thủng màng nhĩ.

Ngài Công tước xứ Williamshire ngay lập tức thoát ra khỏi trạng thái

sững sờ của mình. Ông siết chặt hai bàn tay của Jade. “Chúa phù hộ cho cô,
cô gái thân mến.” Ông nói. “Thật tốt vì được gặp lại cô. Cô đã giữ lời, tôi
chưa bao giờ nghi ngờ điều đó.” Ông thêm vào, rồi nhận ra là mình đang
huyên thuyên và ngay lập tức ép bản thân bình tĩnh trở lại. “Theo anh nào,
Gweneth. Jade muốn chúng ta lên lầu ngay bây giờ.”

“Anh biết cô gái này ư, Henry?”

“Ôi, cô gái, có phải tôi đã làm lộ rồi không?” Henry hỏi Jade.

Cô lắc đầu. “Tôi đã nói với Caine là tôi đến gặp Ngài rồi.” Cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.