THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 352

của mình tránh ra khi họ dợm bước về phía ông, rồi nói. “Như thế là phản
bội.”

“Lạy Chúa tôi, ông không…”

“Ta đang tự hỏi bản thân vì sao ngươi lại không nhận ra Matthew và

Jimbo đã biến mất.” Ông cắt ngang. “Chuyện đó đáng chú ý đấy chứ, đúng
không?”

“Cô ấy vẫn còn trong vòng nguy hiểm.”

“Nó tự lo được chuyện đó.”

“Nói cho tôi biết cô ấy đi đâu.” Caine gặng hỏi.

“Nó chạy khỏi cậu, ta hình dung là thế.”

Caine không muốn phí thêm chút thời gian nào tranh cãi với Harry nữa.

Anh quay người lại và gần như giật tung bản lề ra khỏi cánh cửa khi anh
kéo nó mở ra.

“Ngươi đi đâu thế, cậu bé?” Harry gọi với theo.

Còn hơn vẻ buồn cười vang lên trong giọng nói của ông già. Caine

muốn giết chết ông ta. “Truy lùng, Harry.”

“Ngươi làm chuyện đó có khá không?”

Caine không thèm trả lời câu hỏi đó.

“Nó đã dẫn dắt ngươi vào một cuộc đuổi bắt thú vị với cái trò lừa đảo

nho nhỏ của nó, đúng không? Ta phải nói rằng nó đã làm một việc gây ấn
tượng kha khá đối với ngươi đấy.” Harry gọi với theo sau lưng Caine.

Caine quay người lại. “Ý ông là gì, Harry?”

“Thế này, ta đang tự nhủ với bản thân rằng giờ đã đến lúc ngươi phải

tạo một chút ấn tượng của riêng mình rồi, giả sử thôi, dĩ nhiên rồi, là ngươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.