THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 368

Sự tức giận như rút cạn kiệt khỏi người anh. Anh gật đầu và cúi xuống

hôn cô. Cô cố gắng tránh anh. “Nathan đang ở đây.” Cô khẽ nói.

“Quên cậu ta đi.”

Mặt cô hồng lên khi anh nhấc môi khỏi miệng cô. Tay cô cũng run rẩy.

“Anh yêu em.” Anh thì thầm trước khi đứng dậy và theo Nathan bước ra
khỏi phòng.

* * *

Jade nhìn chằm chằm lên mặt bàn một lúc lâu. Liệu điều đó có thể xảy

ra hay không? Anh có thể nào thực sự yêu cô hay không? Cô phải thôi nghĩ
về chuyện đó để có thể làm dịu đi cơn run rẩy trên hai bàn tay, nếu không
Richards và bạn của anh sẽ không thể đọc được những lá thư này. Hơn nữa,
chuyện anh có yêu cô hay không cũng chẳng thành vấn đề. Cô vẫn phải rời
khỏi anh thôi, đúng không?

Jade đã vực dậy bản thân mình trở nên thoải mái hơn khi giờ ăn tối đến.

Nathan đã quyết định sẽ ăn tối cùng với Colin ở trên lầu. Cô và Caine, và dĩ
nhiên cả Sterns nữa, ăn tại chiếc bàn dài trong phòng ăn. Họ sa vào một
cuộc tranh cãi sôi nổi về sự chia cắt giữa nhà thờ và nhà nước. Đầu tiên, khi
Caine khẳng định rằng anh ủng hộ sự chia cắt một cách toàn tâm toàn ý,
Jade liền đưa ra quan điểm ngược lại. Nhưng đến khi anh cố ý tranh luận
theo quan điểm đối lập, cô lại hoàn toàn bác bỏ một cách mãnh liệt.

Đó là một cuộc tranh luận cực kỳ hăng hái. Sterns cuối cùng phải hành

động như một trọng tài. Cuộc tranh cãi đó lại làm Caine đói trở lại. Anh với
tay lấy lát thịt cừu cuối cùng chỉ để bị giật ra khỏi tầm với bởi Sterns.

“Ta muốn miếng thịt cừu đó, Sterns.” Caine lẩm bẩm.

“Tôi cũng thế, thưa Tước gia.” Viên quản gia trả lời. Ông nhấc chiếc đĩa

lên và tiếp tục ngấu nghiến miếng thịt. Jade cảm thấy thương hại Caine bèn
chia cho anh nửa phần ăn của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.