THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 392

cô. Anh bước về phía tủ quần áo, tìm một cái chăn khác ở kệ trên cùng, rồi
phủ nó lên trên cái chăn ở trên giường.

“Ấm hơn không?” Anh hỏi.

“Vâng, cảm ơn anh.” Cô trả lời, cố gắng không tỏ ra cáu kỉnh.

“Nếu em không quá mệt thì anh muốn hỏi em vài câu.” Anh nói.

“Hãy hỏi những câu hỏi của anh trên giường, Caine.” Cô gợi ý. “Anh sẽ

cảm thấy thoải mái hơn.”

Anh lắc đầu và ngồi xuống trên chiếc ghế tựa rồi gác hai chân lên đuôi

giường. “Thế này là được rồi.” Anh nói, cố gắng hết sức mình để không
mỉm cười.

Cô muốn anh, thậm chí có lẽ là cũng nhiều như anh muốn cô. Và thề có

Chúa, cô sắp phải nói với anh điều đó.

Jade cố gắng giấu sự bực bội. Anh chàng này chậm hiểu như rùa ấy.

Không lẽ anh không nhận thấy cô muốn được ôm hay sao? Cô đã nói với
anh là cô thấy lạnh, mẹ kiếp. Anh đáng lẽ phải ngay lập tức kéo cô vào lòng
mới phải, rồi sau đó dĩ nhiên là hôn cô, rồi sau đó …

Cô thở dài thườn thượt. Caine rõ ràng là không nhận ra cô cần điều gì

khi anh đã lại bắt đầu với những câu hỏi của mình về những tập hồ sơ ngu
ngốc kia. Cô đã phải quyết tâm hết mức để có thể tập trung, phải nhìn trừng
trừng vào tay mình để nụ cười làm đứng tim của anh không làm cô sao
lãng.

“Jade?”

“Vâng?” Cô trông có vẻ giật mình.

“Anh vừa hỏi em là em có đọc những tập hồ sơ về những William của

chúng ta không.” Anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.