THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 51

Rồi cô cảm thấy có cái gì đó quét qua chân và cô trở nên vô cùng hoảng

sợ. Trong mớ ký ức hỗn loạn của mình, cô gần như chắc chắn rằng lũ cá
mập đã lại đến tìm đến cô.

Caine bất ngờ xuất hiện bên cạnh cô. Anh vòng tay ôm quanh eo cô, rồi

để cho dòng chảy cuốn họ trôi qua bên dưới cây cầu tránh xa đám kẻ thù
đang bám theo họ. Cô cứ cố gắng trèo lên trên vai anh. “Yên nào.” Anh ra
lệnh.

Jade vòng tay quanh cổ anh. “Lũ cá mập, Caine.” Cô thì thào. “Chúng

sẽ bắt được chúng ta.”

Sự hoảng loạn trong giọng nói của cô và vòng tay thít chặt quanh cổ anh

cho anh biết rằng cô gần như mất hết kiểm soát. “Không có con cá mập nào
đâu.” Anh nói với cô. “Không có thứ gì có thể sống đủ lâu ở trong dòng
nước này.”

“Anh chắc chứ?”

“Tôi chắc chắn.” Anh trả lời. “Chỉ cần bám chặt lấy tôi thêm một chút

nữa thôi, cưng ạ. Chúng ta sẽ nhanh chóng thoát ra khỏi cái đống rác rưởi
hôi thối này thôi.”

Giọng nói êm ái của anh thực sự đã làm cô bình tĩnh lại một chút. Cô

vẫn đang cố gắng siết cổ anh, nhưng vòng tay của cô đã nới lỏng bớt ra, lúc
này chỉ còn một chút nỗ lực nửa vời nữa thôi.

Họ trôi ít nhất là khoảng một dặm dọc theo con sông ngoằn ngoèo trước

khi anh kéo cô ra khỏi dòng nước lên phía trên triền cỏ nghiêng nghiêng.
Jade quá lạnh, quá đau đớn để có thể nổi đoá lên vì tư cách hạnh kiểm của
anh. Cô thậm chí còn không thể run rẩy một cách có ý tứ nữa, răng của cô
cứ lập cập va vào nhau. “Tôi bốc mùi như một con cá chết ấy.” Cô lắp bắp
với một giọng ỉ ôi nghe rất đáng thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.