THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 10

Không được...

...Thế rồi nó động đậy. Con hồn rỗng đột ngột quay phắt đầu lại đối diện

với tôi.

Tôi cứng người lại. "Không được động đậy." Tôi nói, lần này lớn tiếng,

nhắm đến những người khác. Addison rúc đầu vào giưa các chân, còn
Emma cứng đờ như đóng băng, cánh tay cô siết chặt lấy cánh tay tôi như
một cái kẹp. Tôi cố gồng mình lên cứng cỏi để đối diện với điều sắp diễn ra
- những cái lưỡi của con quái vật, hàm răng của nó, hồi kết.

Lùi lại, lùi lại, lùi lại.

Tiếng Anh, tiếng Anh, tiếng Anh.

Từng giây trôi qua, và trong cái quãng thời gian đó, ngạc nhiên thay,

chúng tôi chưa bị giết. Nếu không thấy lồng ngực con quái vật phập phồng,
chúng tôi còn tưởng nó lại cứng đờ như hóa đá rồi.

Con hồn rỗng chỉ quan sát tôi. Chờ đợi những chỉ thị tôi không biết đưa

cho nó thế nào. "Báo động nhầm." Tôi nói, và Emma thở hắt ra nhẹ nhõm,
rõ tới mức nghe thấy được.

Chúng tôi lách ra khỏi khe hở, tách người khỏi bức tường, và hối hả rời

đi nhanh hết mức mặc dù Emma vẫn tập tễnh. Khi chúng tôi đã tạo ra được
một chút khoảng cách với con hồn rỗng, tôi ngoái lại nhìn. Nó là quay hẳn
lại đối diện với tôi.

Đứng yên đấy. Tôi lẩm bẩm bằng tiếng Anh. Tốt.

* * *

Chúng tôi đi qua một màn hơi nước, và cái thang cuốn hiện rõ trong tầm

mắt, bị cứng đờ thành một cầu thang bộ vì nguồn điện củ nó đã bị cắt. Xung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.