THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 180

Cô bước vào qua khoảng mở. Tôi theo sau, có phần miễn cưỡng, vào

trong một căn phòng tối tăm, âm u như một cái hang. Phải mất chút thời
gian để mắt chúng tôi thích nghi. Nguồn sáng duy nhất yếu ớt chiếu vào từ
khoảng cửa sổ chúng tôi vừa đập vỡ, hé lộ những đường rìa của thiên
đường dành cho chuột. Những cái thùng và hộp gỗ chất đống tới tận trần
thành từng đống cập kênh.

"Tớ có cảm giác Bentham không thích ném thứ gì đi cả." Emma nói.

Để đáp lại, tôi bật ra một tràng hắt hơi chập ba nhanh như chớp. Không

khí bên trong phòng đầy bụi lơ lửng.

Emma cầu phúc cho tôi rồi thắp một ngọn lửa trong lòng bàn tay, giơ lại

chiếc thùng gần nhất. Chiếc tục được in nhãn Rm. AM-157.

"Cậu nghĩ bên trong chúng là gì?" Tôi hỏi.

"Chúng ta sẽ cần tới một cây nạy nắp để tìm ra câu trả lời." Emma nói.

"Những cái thùng này chắc lắm."

" Tớ tưởng cậu là nhà tiên tri."

Cô làm mặt xấu trêu tôi.

Không có cây nạy, chúng tôi đánh đi sâu hơn vào trong căn phòng,

Emma thắp lớn ngọn lửa của cô lên khi chúng tôi bỏ lại sau lưng nguồn
sáng lờ mờ được cửa sổ. Lối đi hẹp giữa những chiếc hộp dẫn qua một cửa
vòm và một căn phòng khác, cũng tối om và chật chội tương tự. Thay vì
những chiếc thùng, căn phòng này chật ních những món đồ cồng kềnh ẩn
kín dưới lớp vải phủ bám bụi trắng. Emma định đẩy một món đồ đi, song cô
chưa kịp làm vậy, tôi đã nắm lấy cánh tay cô.

"Có gì không ổn à?" Cô khó chịu hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.