THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 222

nhận ra mình không hề biết phải kiếm lấy một con hồn rỗng ở đâu. Tôi tin
chắc có vô khối hồn rỗng bên trong pháo đài của Lũ xác sống, song chúng
tôi vừa mới xác nhận được là không thể đột nhập vào trong. Đúng lúc đó
Sharon bước ra từ bóng tối đang lan rộng ra ở các góc phòng để cung cấp
cho chúng tôi một chút tin tốt.

"Còn nhớ anh bạn bị cây cầu sập rơi trúng của cậu chứ?"

Ông ta nói. "Hóa ra nó vẫn chưa chết hẳn. Bọn họ đã lôi nó lên khỏi

Rạch cách đây vài giờ."

"Bọn họ?" Tôi nói.

"Lũ cướp. Chúng đem xiềng nó và nhốt lại ở cuối Phố Ri Rỉ. Tôi nghe

nói nó đã gây ra khá khá ồn ào."

"Vậy là được rồi." Emma nói, người căng lên vì phấn khích. "Chúng ta

sẽ đánh cắp con hồn rỗng và đưa nó trở về đây, khởi động lại cỗ máy của
ông Bentham, mở ra một cánh cửa vào pháo đài của lũ xác sống, và cứu các
bạn của chúng ta trở về.

"Đơn giản!" Sharon nói, rồi ông ta bật cười. "Ngoại trừ phần cuối cùng."

"Và phần đầu tiên." Tôi nói.

Emma bước lại gần tôi. "Xin lỗi, cưng. tớ đã tự viện với sự trợ giúp của

cậu mà không hỏi trước. Cậu nghĩ có thể điều khiển được con hồn rỗng
động đó không?"

Tôi không dám chắc. Đúng là tôi từng có thể khiến nó thực hiện vài

động tác ngoạn mục ở Rạch Sốt, nhưng bắt nó đứng trên hai chân sau như
một con cún con và dẫn nó suốt quãng đường trở lại nhà Bentham là đòi hỏi
quá nhiều đối với kĩ năng thuần hóa hồn rỗng sơ khai của tôi. Sự tự tin của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.