THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 223

tôi cũng đang rơi xuống mức thấp kỷ lục sau cuộc chạm trán tai họa vừa
qua. Nhưng mọi thứ đều xoay quanh việc tôi có thể làm được điều đó.

" Tất nhiên tớ có thể điều khiển được nó." tôi mất một thời gian quá dài

mới mở lời được. " Khi nào chúng ta có thể đi?"

Bentham vỗ tay. "Tinh thần phải thế chứ!"

Ánh mắt Emma nấn ná trên khuôn mặt tôi. Cô có thể dám chắc tôi đang

giả vờ.

" Cậu có thể rời đi ngay khi cậu sẵn sàng." Bentham nói. "Sharon sẽ dẫn

đường cho cậu."

" Chúng ta không nên đợi." Sharon nói. "Một khi đám người ở đó đã

thấy hết vui với con hồn rỗng, tôi cho rằng họ sẽ giết nó."

Emma ngón tay nhấc phần trước chiếc váy phồng của cô lên. "Trong

trường hợp đó, tôi nghĩ chúng ta nên thay đồ."

"Đương nhiên." Bentham nói, rồi ông ta phái Nim đi tìm quần áo phù

hợp hơn cho chuyến đi của chúng tôi. Ông này quay lại sau một phút với
những đôi ủng đế dày và những cái quần cùng áo khoác kiểu hiện đại: màu
đen, không thấm nước, có hơi chật.

Chúng tôi rút lui vào những phòng riêng để thay đồ rồi gặp lại nhau

ngoài một hành lang, chỉ Emma và tôi mặc đồ dành cho cuộc phiêu lưu của
chúng tôi. Thô kệch và không hề có đường nét. Nó làm Emma trở nên hơi
nam tính (dù không phải theo một cách tiêu cực), nhưng cô không càu nhàu,
cô chỉ buộc tóc ra sau lưng, nghênh đầu lên đứng nghiêm, rồi chào tôi.
"Thượng sĩ Bloom, báo cáo của mặt nhận nhiệm vụ."

"Người lính đẹp nhất tôi từng thấy qua." tôi nói, lè nhè nhại một cách dở

tệ giọng John Wayne.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.