THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 231

Chúng tôi lách qua một tấm rèm làm từ những chuỗi hạt cườm treo lơ

lửng và đi vào một căn phòng ít nhiều sáng sủa hơn và đông người hơn hẳn
so với căn phòng thứ nhất. Một người đàn ông vạm vỡ đứng trên một cái
ghế ở bức tường đối diện, chỉ dẫn mọi người tới một trong hai cánh cửa.
"Đấu sĩ sang trái, khán giả sang phải!" Ông ta hét to. "Đặt cược ngoài
phòng khách!"

Tôi có thể nghe thấy những giọng nói đang la hét từ cách nơi này vài

căn phòng, và một lát sau, đám đông tản ra để cho ba người đi qua, trong đó
hai người đang kéo lê người thứ ba, người này bất tỉnh và đang chảy máu.
Những tiếng huýt sáo và la ó vọng theo họ.

"Đó là bộ dạng của những kẻ thua cuộc!" Người đàn ông trên ghế lớn

tiếng. "Còn kia." ông ta nói, chị sang một căn phòng ngách. " là bộ dạng
của những kẻ hèn nhát."

Tôi ghé mắt nhìn vào căn phòng đó, hai người đàn ông bị canh giữ đang

đứng cho tất cả nhìn, trông khổ sở. Cả người họ phủ kín toàn hắc ín và lông
vũ.

"Hãy coi chúng là một lời nhắc nhở." Người đàn ông nói. "Tất cả các

đấu sĩ phải trải qua tối thiểu hai phút trong lồng."

" Vậy cậu là ai?" Sharon hỏi tôi. "Đấu sĩ hay khán giả?"

Tôi cảm thấy lồng ngực thắt lại trong khi tôi cố mường tượng ra điều

sắp xảy đến: tôi sẽ không chỉ phải thuần phục con hồn rỗng này, mà phải
làm điều đó trước mặt một đám khán giả om sòm nhiều triển vọng sẽ tỏ ra
thù địch - sau đó cố thoát ra. Tôi nhận ra mình đang hy vọng con quái vật
này không bị thương quá nặng, vì tôi có linh cảm tôi sẽ cần tới sức mạnh
của nó để mở đường ra cho chúng tôi. Đám người đặc biệt này sẽ không đời
nào chịu từ bỏ món đồ chơi mới của bọn họ mà không đánh trả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.