THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 262

Nằm xuống, nằm im. Tôi nói, nhưng đã nghe tôi không cần phải làm vậy

- Đó là một phản ứng tự động với thứ bột, Reynaldo giải thích: cơ thể đang
về số thấp. Khi Mẹ Bụi rắc thêm bột vào vết thương trên cổ con hồn rỗng,
Reynaldo nói với chúng tôi rằng bột sẽ làm lành các vết thương và gây ngủ,
tùy thuộc vào lượng được sử dụng. Trong khi anh ta nói, một thứ bọt trắng
hình thành quanh vết thương của con hồn rỗng bắt đầu sáng lên. Bụi của
Mẹ Bụi, Reynaldo nói, chính là bà, và vốn dĩ chỉ có một lượng có hạn. Mỗi
lần chữa lành cho ai đó, bà lại mòn đi một chút.

" Tôi hi vọng câu hỏi của mình nghe không có vẻ thô lỗ." Emma nói. "

Nhưng tại sao bà lại làm thế nếu điều đó khiến bà bị tổn hại?"

Mẹ Bụi rừng chữa trị cho con hồn rỗng trong một lát, quay người để đến

mắt còn nhìn được của bà có thể trông thấy Emma, rồi nói lớn tiếng hết
mức chúng tôi có thể mong nghe được từ bà - những âm thanh yếu ớt méo
mó của một người không có lưỡi.

Reynaldo dịch lại. " Tôi làm vậy." Anh ta nói. " vì tôi được lựa chọn để

phụng sự như vậy."

" Vậy thì... cảm ơn bà." Emma khiêm nhường nói.

Mẹ Bụi gật đầu và quay trở lại với bổn phận của bà.

* * *

Con hồn rỗng sẽ không thể phục hồi ngay lập tức. Nó được gây mê cho

ngủ mê mệt và chỉ tỉnh dậy sau khi những vết thương nặng nhất của nó đã
lành, quá trình này nhiều khả năng sẽ mất cả đêm. Vì con hồn rỗng cần phải
thức khi Bentham " kết nối" nó vào cỗ máy của ông, giai đoạn hai trong kế
hoạch giải cứu của chúng tôi sẽ cần phải đợi vài giờ. Cho tới lúc đó, phần
lớn chúng tôi đều tập trung cả trong bếp: Reynaldo và Mẹ Bụi, người phải
thường xuyên rắc bổ sung thứ bột của bà lên các vết thương của con hồn
rỗng, cũng như Emma và tôi, vì tôi không cảm thấy thoải mái khi để con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.