THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 279

Bentham tập tễnh bước ra khỏi phòng. "PT, lên lầu!" ông ta nói, tôi

kiễng chân leo vào vòng tay đang chờ đợi của con gấu.

"Bây giờ nó hoạt động rồi chứ?" Emma hỏi.

"Chúng ta sẽ biết." Bentham đáp.

Trong khi con hồn rỗng của tôi đang bị nhốt cứng, gây mê và khóa trái

trong một cái hộp sắt, chẳng có mấy nguy hiểm khi để nó lại một mình -
dẫu vậy tôi vẫn nấn ná bên cửa.

Ngủ đi. Tôi nói. Ngủ và đừng thức dậy cho tới khi chuyện này kết thúc.

Tôi đi theo những người khác ra khỏi phòng máy và leo lên mấy đợt cầu

thang. Chúng tôi đi theo hành lang dài trải thảm chạy qua những căn phòng
mang những cái tên lạ lùng. Các bức tượng khẽ rù rù với nguồn năng lượng
chạy qua, cả căn nhà như đang sống.

PT đặt Bentham xuống thảm. "Đã đến khoảnh khắc quyết định!" Ông ta

nói.

Ông ta bước tới cánh cửa gần nhất và mở nó ra.

Một luồng gió ẩm thổi vào hành lang.

Tôi bước tới để nhìn vào trong. Những gì tôi nhìn thấy khiến tôi sởn da

gà. Giống như Siberia, đây là cánh cổng dẫn tới một thời gian và địa điểm
khác. Những món đồ nội thất đơn sơ trong phòng - giường, tủ quần áo, bàn
đầu giường - đều phủ đầy cát. Bức tường phía trong cũng không còn nữa.
Phía xa bên ngoài nó là một bãi biển có rìa đường vòng điểm một hàng cây
cọ.

"Xin giới thiệu Rarotonga, 1752!" Bentham tuyên bố đầy tự hào. "Xin

chào, Sammy! Đã lâu quá rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.