THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 311

"Bằng chìa nào đây?" Tôi nói. Chùm chìa khóa có đến hàng chục chiếc,

tất cả đều giống hệt nhau trừ chiếc chìa vàng to.

Mặt Emma tối sần. "Ôi, không"

Sẽ sớm có thêm lính canh tới, và mở khóa tất cả các giam sẽ mất nhiều

phút quý giá. Vậy là chúng tôi chạy tới cuối hành lang, mở khóa cánh cửa,
rồi đưa chùm chìa khóa cho Hugh, người bị giam trong phòng gần đó nhất.
"Mở cửa cho chính cậu rồi cho những người khác nhé!" Tôi nói.

"Rồi đợi ở đây cho tới khi bọn tớ quay lại đón các cậu." Emma nói

thêm.

"Không đời nào!" Hugh nói. "Bọn tớ sẽ đi theo các cậu!"

Không có thời gian để tranh cãi - và tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe

được những lời đó. Sau suốt quãng thời gian chúng tôi phải đơn độc xoay
sở vừa qua, tôi rất trông đợi có thêm trợ giúp.

Emma và tôi kéo mở cánh cửa đồ sộ trông như cửa lô cốt, nhìn các bạn

mình lần cuối, rồi chui vào trong.

* * *

Ở phía bên kia cánh cửa là một căn phòng dài hình chữ nhật đầy những

đồ nội thất để làm việc, được những bóng đèn huỳnh quang màu xanh lục
trên trần chiếu sáng. Căn phòng cố hết sức để tạo ra ấn tượng của một văn
phòng, song tôi không bị lừa. Tường được phủ bọt cách âm. Cánh cửa đủ
dài để trị được một vụ nổ hạt nhân. Đây không phải là một căn phòng.

Chúng tôi có thể nghe thấy ai đó đi lại ở phía đầu xa của căn phòng,

song tầm nhìn của chúng bị chắn lại bởi một cái tủ đựng hồ sơ kênhg càng.
Tôi chạm vào cánh tay Emma, gật đầu - đi thôi - và chúng tôi bắt đầu lặng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.