THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 313

Giờ chúng tôi chỉ còn cách y vài mét. Emma chìa một bàn tay ra, sẵn

sàng thắp lửa trên đó. những ngày trước khi chúng tôi kịp tiếp cận người
đàn ông, y lên tiếng nói với chúng tôi.

"Xin chào. Ta đang đợi mấy người đây."

Đó là một giọng nói trơn tru mà tôi sẽ không bao giờ quên nổi. Caul.

Emma làm lửa bùng lên từ hai lòng bàn tay cùng âm thanh như roi quất.

"Nói cho chúng tôi biết các Chủ Vòng ở đâu, và có thể tôi sẽ lưu lại tính
mạng cho ông."

Giật mình, gã đàn ông quay ngoắt lại trên ghế. Những gì chúng tôi thấy

cũng làm chúng tôi giật mình: bên dưới đôi mắt mở to, khuôn mặt ông ta là
một thứ da thịt bị hoại như chảy nhẽo ra. Người đàn ông này không phải là
Caul - thậm chí có không phải là một xác sống - và người vừa nói không thể
là ông ta. Môi người đàn ông đã bị khâu dính vào nhau. Hai bàn tay ông ta
cần một cái bút chì kim và một thiết bị điều khiển nhỏ từ xa. Một biển trên
được cài trên áo choàng của ông ta.

Warren.

"Kìa, mấy người sẽ không động đến Warren tội nghiệp chứ, phải không

nào?" Giọng nói của Caul lại vang lên, từ cùng chỗ tiếng nhạc phát ra: một
cái loa trên tường. "Cho dù các người có làm thế cũng chẳng quan trọng.
Lão chỉ là chủ nhân của ta thôi."

Warren c người ngồi thụt sâu vào cái ghế xoay, kinh hãi nhìn ngọn lửa

trên bàn tay Emma.

" Ông đang ở đâu?" Emma hét lên, nhìn quanh.

" Đừng bận tâm!" Caul nói qua hệ thống loa. "Điều đáng quan tâm hơn

là các người đã tới gặp ta. Ta rất vui mừng! Thế này dễ hơn phải đi săn lùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.