THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 316

"Chị gái ông." Tôi nói, hy vọng điều này có thể đưa được một chút nhân

tính vào con người hắn.

"Ta chắc cũng không khoái phải giết chị ta." Hắn nói. "Và ta đoán ta sẽ

không làm thế - với điều kiện các người trao cho ta thứ ta muốn."

"Và đó là cái gì?" Tôi nói, rời xa khỏi tấm kính.

"Không nhiều nhặn gì." hắn nói dửng dưng. "Chỉ một chút linh hồn của

các ngươi thôi."

"Cái gì!" Emma gầm lên.

Tôi phá lên cười.

"Nào, nào, nghe tôi nói đã!" Caul nói. "Ta thậm chí còn không muốn

toàn bộ. Chỉ một phần bằng một giọt thuốc nhỏ mắt thôi. Thậm chí còn ít
hơn phần ta lấy từ cô Glassbill. Phải, việc này sẽ khiến người ta lơ mơ một
chút trong một thời gian, nhưng sau vài ngày các người sẽ khôi phục lại
hoàn toàn thần trí."

"Ông muốn lấy linh hồn của tôi vì ông nghĩ nó sẽ giúp ông sử dụng

được thư viện." Tôi nói. "Và đoạt lấy mọi sức mạnh."

"Ta thấy là cậu đã nói chuyện với em ta." Caul đáp. " Cậu có thể cũng

biết: đến giờ ta đã gần hoàn thành việc đó rồi. Sau khi bỏ cả đời ra nghiên
cứu, cuối cùng ta đã tìm thấy Abaton, và các Chủ Vòng - tập hợp hoàn hảo
của các Chủ Vòng này - đã mở khóa cho ta. Than ôi, chỉ tới lúc đó ta mới
biết vẫn còn cần một yếu tố nữa. Một người đặc biệt với một tài năng rất
đặc biệt, hiếm khi bắt gặp ở thế giới ngày nay. Đúng lúc ta gần như tuyệt
vọng trong thể tìm ra một người như thế thì nhận ra cháu nội của một người
đặc biệt họ rất có thể khớp với yêu cầu, và những Chủ Vòng này, bây giờ đã
vô dụng với ta về mọi mặt khác, có thể vào vai mồi nhử. Và họ đã làm được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.