THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 324

Dùng cái lọ hoặc cái ngón tay.

Chẳng đời nào tôi khống chế được con hồn rỗng này mà không viện đến

khả năng tăng lực có một lọ mật thần thánh. Mặt khác, cái ngón tay được
bóp vụn của Mẹ Bụi không phải là một thứ tôi có thể phóng ra xa khỏi
mình, thêm nữa tôi đã để mất cái mặt nạ. Nếu phải dùng cái ngón tay, tôi sẽ
chỉ làm mình ngủ; như thế còn tệ hơn cả công cốc.

Trong khi một cái lưỡi nữa quật mạnh xuống sàn ngay bên cạnh tôi, tôi

trườn người vào dưới một cái bàn và lấy cái lọ từ trong túi áo ra. Tôi lóng
ngóng mở nút lọ, hai bàn tay tôi run lẩy bẩy. Liệu nói sẽ biến tôi thành một
anh hùng hay một nô lệ đây? Chỉ một lọ thôi thì liệu có thể thực sự biến tôi
thành kẻ nghiện ngập cả đời không? Và đâu là kết cục tồi tệ nhất, là một kẻ
nghiện, một nô lệ, hay chết trong dạ dày con hồn rỗng này?

Cái bàn bị giật phăng đi, làm tôi bị phơi ra. Tôi nhỏm dậy. Dừng lại,

dừng lại. Tôi hét lớn, đồng thời đẩy lùi từng bước ngắn trong khi những cái
lưỡi của con hồn rỗng quất về phía tôi, chỉ chếch đích vài phân.

Lưng tôi chạm vào tường. Chẳng còn chỗ nào để chạy trốn nữa.

Tôi bị một cú quật vào bụng, rồi cái lưỡi đã quật vào tôi duỗi ra, vươn

tới để quấn quanh cổ tôi. Tôi cần chạy nhưng tôi lại đang choáng váng, mọp
người gập lại, thở không nổi. Rồi tôi nghe thấy một tiếng gầm gừ giận dữ -
không phải từ con hồn rỗng - và một tiếng sủa kiên cường, vang vọng.

Addison.

Đột nhiên, cái lưỡi đang vươn tới của tôi cứng lại, như thể bị đau, rồi thu

lại. Con chó, con chó giống boxer nhỏ can đảm đó, đã cắn nó. Tôi nghe
thấy nó gầm gừ vàtrtu lên trong lúc bắt đầu chiến đấu với một sinh vật vô
hình to gấp mình hai mươi lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.