THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 337

"Phải, tôi đã bình phục." Bà đáp. "Tôi được chừa ra vì tới đây muộn

hơn, và ít nhiều được ưu ái vì quan hệ gia đình từ phía em trai tôi. Không
phải tất cả các Chủ Vòng bạn bè của tôi đều được may mắn như thế."

"Tôi không chừa chị ra, bà chị ạ." Một giọng nói vang lên từ phía trên -

lại là Caul, qua hệ thống loa. "Tôi chỉ đơn giản là dành món ngon nhất lại
sau cùng thôi."

" Mi câm miệng." Emma hét lên. " Khi bọn tao tìm ra mi, lũ hồn rỗng

của Jacob sẽ chén mi thay cho bữa sáng!"

Caul bật cười. "Ta ngờ lắm." Hắn nói. "Cậu mạnh mẽ hơn ta hình dung

đấy, chàng trai, nhưng đừng lầm tưởng. Các người đang bị nhốt chặt và
không có lối thoát. Các người chỉ đang trì hoãn điều không thể tránh khỏi.
Nhưng nếu các người đầu hàng ngay bây giờ, ta có thể sẽ cân nhắc tới
chuyện tha mạng vài đứa trong các người..."

Tôi sẽ khiến lũ hồn rỗng giật những cái loa từ trên trần xuống và quật

chúng xuống sàn vỡ nát bằng một cú quăng lưỡi thật nhanh. Dây và các
mảnh linh kiện làm vương vãi khắp nơi, giọng nói của Cauk thành ra im tịt.

"Khi chúng ta tóm được hắn." Enoch nói. " Tớ thích nhổ hết móng tay

hắn ra rồi mới giết hắn. Có ai thấy vấn đề gì không?"

"Miễn là để tớ phải một bầy ong tấn công cái mũi của hắn." Hugh nói.

"Đó không phải là cách hành xử của chúng ta." Cô Peregrine nói. "Khi

tất cả chuyện này kết thúc, hắn sẽ bị trừng phạt theo luật của các Chủ Vòng
- chết dần chết mòn trong một Vòng Trừng Phạt suốt thời gian còn lại của
cuộc đời trái tự nhiên của hắn."

"Thế có gì hay đâu ạ?" Enoch nói.

Cô Peregrine đưa mắt nhìn kiến cậu ta bối rối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.