THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 345

" Cậu còn nằm mơ thấy gì khác ngoài thời trang nam giới không?" Cô

nói với Horace. "Chẳng hạn như nơi Caul có thể đăng ẩn náu?"

Horace lắc đầu vào cất tiếng trả lời - "Không, nhưng tớ đã thực sự có

một giấc mơ đáng kinh ngạc về những con tem bưu chính" - song cậu chưa
kịp nói thêm với chúng tôi thì ngoài hành lang vọng vào một tiếng động
giống như một chiếc xe tải đâm vào tường,một tiếng thình vang vọng làm
chúng tôi chấn động đến tận xương tủy. Cánh cửa bong ke đồ sộ ở cuối căn
phòng bị phá mở toang, hững mảnh vỡ và bản lề bay vèo vèo về phía các
bức tường đối diện. (May thay, tất cả mọi người đã tránh xa khỏi nó.) Tiếp
theo là một khoảnh khắc lặng thinh khi khói tan dần và mọi người bắt đầu
chậm rãi nhổm dậy. Rồi, qua tiếng ong ong trong tai, tôi nghe thấy một
giọng nói được khuếch đại vang lên. "Để thằng nhóc ra đi một mình thì sẽ
không ai bị thương hết!"

" Tớ thấy không tin chúng được đâu." Emma nói.

" Tất nhiên là không." Horace nói.

"Đừng có nghĩ đến chuyện đó, cậu Potman." Cô Peregrine nói.

"Cháu có nghĩ đến đâu." Tôi đáp. "Mọi người sẵn sàng rồi chứ?"

Những tiếng thì thầm xác nhận. Tôi sai lũ hồn rỗng đi sang hai bên cửa,

những bộ hàm to tướng của chúng há rộng, những cái lưỡi sẵn sàng. Tôi sắp
sửa tấn công bất ngờ thì nghe thấy Caul tiếng qua một cái loa ngoài hành
lang: "Chúng kiểm soát được đám hồn rỗng! Thế nên hãy lùi lại! Vào vị trí
phòng ngự!"

"Quỷ bắt hắn ta đi!" Emma kệ lên.

Những tiếng ủng rút lui nẹn xuống sàn vang rộn ngoài hành lang. Cuộc

tấn công bất ngờ của chúng tôi đã bị phá hỏng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.