THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 368

Có vẻ đây là một cơn ác mộng định kì mà chúng tôi bị định mệnh buộc

phải mơ đi mơ lại hết lần này tới lần khác: cô Peregrine bị bắt, lần này bởi
tay Bentham. Ông ta đứng hơi lùi ra sau con gấu, mặt cúi gằm, như thể xấu
hổ trước ánh mắt của chúng tôi.

Những tiếng kêu choáng váng và phẫn nộ bật ra từ những người đặc biệt

và các Chủ Vòng.

"Bentham!" tôi gọi lớn. "Thả bà ấy ra!"

"Đồ phản bội khốn kiếp!" Emma hét lên.

Bentham ngẩng đầu lên nhìn chúng tôi. "Chỉ mười phút trước đây thôi."

ông ta nói bằng giọng cao và hống hách. " các người vẫn còn có lòng trung
thành của ta. Ta đã có thể đứng về phía anh trai mà phản bội các người từ
nhiều ngày trước, song ta đã không làm thế." ông ta nheo mắt lại nhìn cô
Peregrine. "Tôi đã chọn chị, Alma, vì tôi tin - có lẽ thật ngây thơ - rằng nếu
tôi giúp chị và lũ trẻ của chị, rất có thể chị sẽ nhận ra là đã phán án xử tôi
bất công thế nào, có thể chị sẽ vượt qua được khác biệt trước đây và để quá
khứ thuộc về quá khứ."

"Mi sẽ bị đày tới Xứ Hoang Tàn Khốc vì việc này!" Cô Peregrine lớn

tiếng.

"Ta không sợ cái hội đồng bé con của các người nữa!" Bentham nói.

"Các người sẽ không thể dìm tôi xuống nữa!" ông ta giậm cây gậy xuống.
"PT, bịt miệng bà ta lại!"

Con gấu đưa buốt bịt lên mặt cô Peregrine.

Caul phải bước tới chỗ em trai và chị gái hắn, hai cánh tay và nụ cười

mở rộng. "Benny đã lựa chọn vùng lên vì bản thân cậu ấy, và phần ta thì ta
chúc mừng cậu ấy! Chẳng có gì bằng gia đình đoàn viên!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.