THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 378

cảm thấy chỉ càng lúc càng tăng lên. Như thể những lỗ trống thô kệch đục
vào trong đá là một tập hợp những con mắt nhắm hờ, một dạng sống thông
minh cổ xưa nào đó bị đóng trong khuôn đá, đang từ từ tỉnh dậy sau giấc
ngủ nghìn năm.

Tôi như phát sốt lên vì lo lắng, các ý nghĩ của tôi lộn xộn chen lấn nhau.

Những gì xảy ra tiếp theo đây sẽ phụ thuộc vào tôi. Nói cho cùng, lũ xác
sống cần tôi. Sẽ thế nào nếu tôi từ chối lấy các linh hồn cho chúng? Sẽ thế
nào nếu tôi tìm ra một cách để lừa chúng?

Tôi biết điều gì hẳn sẽ xảy ra. Caul sẽ giết cô Peregrine. sau đó hẳn sẽ

bắt giết các Chủ Vòng khác, từng người một cho tới khi tôi cho hắn thứ hắn
muốn. Và nếu tôi không làm thế, hắn sẽ giết Emma.

Tôi không đủ mạnh mẽ. Tôi biết tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì để

chúng không làm tổn thương cô - kể cả việc trao cho Caul chìa khóa mở ra
sức mạnh chưa từng được biết tới.

Thế rồi một ý nghĩ nảy ra khiến tôi sợ chết khiếp: sẽ thế nào nếu tôi

không thể làm được điều đó? Sẽ thế nào nếu Caul nhầm lẫn và tôi không
thể nhìn thấy các bình đựng linh hồn, hay tôi có thể thấy nhưng lại không
thể kiểm soát được chúng? Hắn chắc chắn sẽ không tin tôi. Hắn sẽ nghĩ tôi
nói dối. Hắn sẽ bắt đầu sát hại các bạn tôi. Và chúng bằng cách nào đó tôi
thuyết phục được khán rằng điều đó là sự thật - rằng tôi không thể - hắn rất
có thể sxe trở nên điên tiết tới mức kiểu gì cũng giết hết mọi người.

Tôi im lặng cầu khẩn ông nội

- bạn có thể cầu khẩn những người đã chết không? Vậy đấy, tôi đã làm

thế - và tôi hỏi liệu có phải ông đang dõi theo tôi, đang chứng kiến tôi trải
qua chuyện này và làm cho tôi trở nên cứng cỏi và mạnh mẽ như ông ngày
trước không. Ông nội Portman ơi, tôi cầu nguyện, cháu biết chuyện này
nghe thật điên rồ, nhưng Emma và các bạn cháu là toàn bộ thế giới với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.