THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 414

nhanh chóng. Hơi thở của hắn phả tới chỗ chúng tôi vài giây sau giọng nói,
một cơn gió vàng hôi hám làm mờ mịt không khí.

Đã vài phút trôi qua mà vẫn không nghe thấy gì từ Bentham. Tôi tự hỏi

liệu có phải ông ta đã bị giết hay không.

"Chúc các tiền bối của các em may mắn đi." Cô Peregrine gọi lớn chúng

tôi.

" Chúc may mắn!" Tất cả chúng tôi hô lớn.

"Đừng làm nổ tung bọn em lên đấy!" Enoch nói thêm.

Cô Peregrine quay sang các chị em của bà. Mười hai Chủ Vòng làm

thành một vòng sít sao và cầm tay nhau. Cô Peregrine nói bằng tiếng đặc
biệt cổ. Những người khác đồng thanh đáp lại, tất cả giọng nói của họ vang
lên thành một bài ca lạ lùng, du dương. Việc này duy trì trong chừng ba
mươi giây, trong thời gian đó Caul bắt đầu leo ra khỏi hang, hai bàn tay
khổng lồ của hắn bấu vào đâu làm điểm tựa, ở chỗ đó những tảng đá vỡ bị
hất lăn rào rào xuống các quả đồi.

"À, cái này thật đáng kinh ngạc." Sharon nói. "Và tất cả các vị đều có

quyền tự do ở lại ngắm nhìn, nhưng tôi nghĩ các anh em họ của tôi và tôi sẽ
rời đi." Ông ta bắt đầu bước đi, rồi nhìn thấy con đường mòn phía trước rẽ
thành năm nhánh, và mặt đất cứng đơ đã không hề lưu lại dấu chân của
chúng tôi.

"Hừm." Ông ta quay lại nói.

" Có ai tình cờ nhớ đường không nhỉ?"

"Các vị sẽ phải đợi." Addison gầm gừ. "Không ai rời đi cho tới khi các

Chủ Vòng xong việc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.