THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 440

"Đừng thú nhận gì hết." Cô thì thầm lại.

Tôi nghe thấy những tiếng cười rúc rích trong khi tôi đi ngang qua

phòng, và ai đó đang hát. "Jacob và Emma, ngồi trên một trái
cây...C...h...ủ...V...ò...n...g!"

"Nào, trưởng thành đi chứ, Enoch." Bronwyn nói. "Cậu chỉ đang ghen tỵ

chứ gì."

Tôi đi theo cô Peregrine ra hành lang.

"Chẳng có gì xảy ra hết." tôi nói. " Chỉ thế thôi, bà biết đấy."

" Tôi tin chắc là tôi không quan tâm." bà nói. "Cậu sẽ rời khỏi chỗ chúng

tôi hôm nay, phải vậy không?"

"Làm sao mà biết được?"

"Nói chính xác thì tôi đúng là một bà già khú đế đấy, song tôi vẫn còn

đủ minh mẫn. Tôi biết cậu cảm thấy bị giằng xé giữa bố mẹ cậu của chúng
tôi, giữa mái nhà cũ của cậu và mái nhà mới... hay những gì còn lại của nó.
Cậu muốn đạt được một sự cân bằng mà không phải lựa chọn bên nào, là
không làm tổn thương bất cứ ai trong số những người cậu yêu quý. Nhưng
cái đó không dễ. Hay thậm chí là không thể. Có đúng vậy không?"

"Là... phải. Đúng thế ạ."

" Thế tình hình cậu và cô Bloom đến đâu rồi?"

"Chúng cháu là bạn." Tôi nói, thử thốt ra từ này một cách khó khăn.

"Và cậu không thấy vui vì điều đó."

"Váng, đúng thế. Nhưng cháu hiểu... cháu nghĩ thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.