THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 452

"Được rồi." Tôi nói. " Nếu không nhờ bà đã cứu sống ông nội cháu cách

đây từng mấy năm... "

Bà mỉm cười. " Vậy cứ coi như chúng ta hòa..."

Vẫn còn một lời chào tạm biệt nữa cần nói. Lời chào khó nói nhất. Tôi

đưa hai cánh tay ôm lấy Emma, và cô ôm lại tôi thật chặt.

"Chúng mình có thể viết thư cho nhau chứ?" Cô hỏi.

"Cậu chắc là cậu muốn chứ?"

"Tất nhiên. Bạn bè thì giữ liên lạc chứ."

"Được." Tôi nói, cảm thấy nhẹ nhõm. Ít nhất chúng tôi có thể...

Và rồi cô hôn tôi. Một cái hôn say đắm khiến tôi quay cuồng.

"Tớ tưởng chúng ta chỉ là bạn cơ mà!" Tôi nói, lùi người lại này ngạc

nhiên.

"À, phải." Cô ngượng ngùng nói. "Giờ thì chúng ta là bạn. Tớ chỉ cần

một cái hôn để nhớ về chúng ta."

Cả hai chúng tôi cùng cười, trái tim chúng tôi vừa bồng bềnh lơ lửng

vừa như tan nát.

"Cô cậu, dừng lại." Cô Peregrine khẽ nói.

"Frank." Mẹ tôi yếu ớt nói. "Cô gái vừa hôn Jake là ai thế?"

" Anh chịu không biết." Bố tôi lẩm bẩm. "Jacob, cô gái đó là ai, và tại

sao con lại hôn cô ấy?"

Hai má tôi đỏ bừng. "À, đây là... bạn con. Emma. Chúng con chỉ đang

chào tạm biệt thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.