THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 472

đen trở lại! Đó là lúc tưởng hiểu ra có điều gì đó đã xảy đến với ông ấy
trong thời gian ông ấy ở Abaton cùng chúng ta: tuổi thực của ông ấy đã
được đặt lại. Khi các Chủ Vòng hủy diệt Vòng Thời Gian đó, nó đã quay
ngược đồng hồ sinh học của ông ấy, có thể nói là vậy, thay vì tương ứng với
tuổi thực năm trăm bảy mươi mốt của ông ấy."

"Và không chỉ đồng hồ sinh học của Perplexus được điều chỉnh lại."

Emma nói đầy phấn khích. "Mà của tất cả chúng ta! Tất cả những ai đã có
mặt tại Abaton ngày hôm đó!"

"Có vẻ đó là tác dụng phụ của việc Vòng Thời Gian bị phá hủy." Cô

Peregrine nói. "Một Suối Nguồn Thanh Xuân vô cùng nguy hiểm."

"Vậy có nghĩa là... mọi người sẽ không già đi nữa? Không bao giờ?"

"À, không nhanh hơn cậu!" Emma nói, rồi bật cười. "Từng ngày một

thôi!"

"Cái đó... thật kỳ diệu!" Tôi nói, vui mừng quá đỗi nhưng vẫn phải cố

vật lộn để hiểu tất cả. "Bà có chắc là không phải cháu đang mơ đấy chứ?"

"Rất chắc." Cô Peregrine nói.

"Bọn tớ có thể ở lại một thời gian được không, Jacob?" Claira nói, nhảy

lên ôm lấy tôi. "Cậu nói bọn tớ có thể tới bất cứ lúc nào."

"Ta nghĩ chúng ta sẽ biến nó thành một kỳ nghỉ." Cô Peregrine nói trước

khi tôi kịp trả lời. "Lũ trẻ hầu như không biết gì về thế kỷ hai mươi mốt,
bên cạnh đó ngôi nhà này trông tiện nghi hơn nhiều so với cái ổ chuột cũ kĩ
luộm thuộm của Bentham. Có bao nhiêu phòng ngủ nhỉ?"

"À... nhà cháu có năm phòng. Cháu đoán vậy."

"Được, thế là ổn. Thế là vừa ổn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.