THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 473

"Nhưng còn bố mẹ cháu? Và các bác cháu nữa?"

Bà liếc mắt về phía chiếc xe và phẩy một bàn tay. "Các bác của cậu có

thể được xóa trí nhớ một cách dễ dàng. Còn về phần bố mẹ cậu, ta tin là cái
kim trong bọc đã nói ra rồi, như người ta vẫn nói. Họ cần được giám sát
chặt chẽ trong một thời gian, cần được đến bất cẩn thận. Nhưng nếu chúng
ta có thể thuyết phục để hai người bình thường nào nhìn nhận mọi thứ
giống như chúng ta, thì đó chính là bố mẹ của Jacob Potman vĩ đại."

"Là con trai và con dâu của Abraham Potman vĩ đại." Emma nói.

"Bà... bà biết bố tôi?" Bố tôi dè dặt hỏi, nhìn chúng tôi qua cửa xe.

" Tôi yêu quý cậu ấy như một người con trai." Cô Peregrine nói. "Cũng

như tôi yêu quý Jacob vậy."

Bố tôi chớp mắt, từ tốn gật đầu, song tôi không nghĩ là ông hiểu.

" Họ sẽ ở lại cùng chúng ta một thời gian." Tôi nói. "Được chứ ạ?"

Đôi mắt bố tôi trợn trừng và ông thua mình lùi lại. "Cái naỳ... à... bố

nghĩ tốt hơn con nên hỏi mẹ con."

Mẹ tôi đang có tròn lại trên ghế khách, hai bàn tay bưng lấy mắt.

Tôi gọi. "Mẹ ơi?"

"Đi đi." Bà nói. "Đi đi, tất cả các người!"

Cô Peregrine cúi xuống. "Bà Potman, làm ơn nhìn tôi nào."

Mẹ tôi ghé mắt nhìn qua các ngón tay. " Các người không phải đang

thực sự ở đó. Tôi đã uống quá nhiều rượu vang vào bữa tối, vậy thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.