THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 55

"Chuyện này chỉ phí thời gian." Emma thì thầm, quay lại quan sát sau

lưng chúng tôi đầy lo lắng. "Tớ cá là ông ta chỉ đang kéo dài thời gian cho
tới khi toán tuần tra tiếp theo của lũ xác sống tới."

Sharon tiếp tục lần giở tập sách như thể không nghe thấy chúng tôi. "...

và các vị có thể thấy đầu những kẻ điên rồ được dàn hàng trên những mũi
giáo trong khi chúng ta đặt bàn bên tới cầu London! Cuối cùng, có một
hành trình được yêu cầu nhiều nhất, và cũng là hành chính yêu thích nhất
của cá nhân tôi. Nhưng ồ - đừng bận tâm." Ông ta e dè vừa nói vừa phẩy
tay. "Nghĩ cho kỹ thì tôi không cho là các vị sẽ quan tâm tới Đồng Ma."

"Sao lại không?" Emma nói. "Quá dễ thương và vui vẻ sao?"

"Kỳ thực, đó là một nơi khá kinh khủng. Chắc chắn không phải chỗ cho

những đứa trẻ..."

Emma giậm chân và làm rung cả cầu tàu mọt ruỗng. "Đó là nơi các bạn

tôi bị đưa đến, phải không?" Cô hét lên. "Phải không?"

"Đừng mất bình tĩnh, quý cô. Sự an toàn của cô là mối bận tâm trên hết

của tôi."

"Thôi bỡn cợt và nói cho chúng tôi biết có gì ở đó đi!"

"Được thôi, nếu cô nhất định muốn thế..." Sharon phát ra một âm thanh

như thế ông ta đang bước vào một bồn tắm nước ấm và bắt đầu xoa xoa hai
bàn tay chai sạn vào nhau, như thế chỉ nghĩ tới chuyện đó thôi cũng đã
khiến ông ta khoan khoái. "Những thứ xấu xa." Ông ta nói. "Những thứ
kinh khủng. Những thứ ghê tởm. Bất cứ thứ gì các vị thích, miễn là thứ các
vị thích xấu xa, rùng rợn và ghê tởm. Tôi vẫn hay mơ về việc treo mái chèo
của mình và nuôi và nghỉ ngơi ở đó một ngày nào đó, có thể để mở một lò
sát sinh nhỏ ở Phố Ri Rỉ ..."

"Ông có thể nhắc lại ông gọi nơi đó là gì không?" Addison hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.