THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 79

trở nên quặn thắt - cơn đau quen thuộc báo hiệu một con hồn rỗng đang ở
gần.

Nhưng không phải là một con hồn rỗng bất kỳ. Là con hồn rỗng của tôi.

Hai từ này đột nhiên hiện ra trong đầu tôi không hề báo trước, mà tôi

cũng chưa gọi thế bao giờ. Của tôi. Hay Có lẽ tôi đã nói ngược. Có lẽ là tôi
thuộc về nó.

Cho dù là cách hiểu nào thì cũng chẳng hề đảm bảo là tôi sẽ được an

toàn. Tôi đồ rằng nó cũng thèm khát giết tôi như bất cứ con hồn rỗng nào,
chỉ là một điều gì đó đã tạm thời ngăn chặn thôi thúc đó. Điều đó cũng
chính là thứ bí ẩn đã thu hút con hồn tâm bám theo tôi và đồng bộ cái kim
la bàn nội tại trong tôi với nó - và chính cái kim đang mách bảo tôi rằng con
hút thuốc lúc này đang ở rất gần và mỗi lúc lại càng gần hơn.

Vừa đúng lúc này khiến chúng tôi bị bắt, hay bị giết, hoặc nó sẽ tự giết

chúng tôi. Tôi đi đến quyết định rằng nếu đúng tôi có thể cập bờ an toàn,
việc đầu tiên tôi phải làm là rũ bỏ nó một lần cho xong.

Nhưng nó đang ở đâu? Nếu nó đang ở gần như tôi cảm thấy, rất có thể

nó đang bơi dưới kênh về phía chúng tôi, và một sinh vật dùng bảy cái lưỡi
để bơi quẫy nước thì tôi phải nghe thấy rồi mới đúng. Thế rồi cái kim nhúc
nhích và chỉ xuống, và tôi biết - và gần như có thể nhìn thấy - là nó đang ở
dưới mặt nước. Có vẻ như hồn rỗng không cần phải thở thường xuyên. Một
khoảnh khắc sau, một tiếng thịch khe khẽ vang lên khi nó bám vào đáy
thuyền của chúng tôi. Tất cả chúng tôi đều giật mình trước âm thanh này,
nhưng chỉ tôi biết đó là gì. Tôi ước gì có thể cảnh báo cho các bạn mình,
nhưng tôi buộc phải nằm im bất động, cơ thể nó chỉ cách tối có chục phân
phía dưới lớp ván gỗ chúng tôi đang nằm.

"Cái gì thế?" Tôi nghe thấy gã đàn ông thứ nhất nói.

"Tôi chả nghe thấy gì cả." Sharon nói dối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.