THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 88

"Ít nhất hãy chỉ cho chúng tôi phương hướng!" Tôi nài nỉ ông ta.

"Hay tốt hơn nữa, một tấm bản đồ." Addison nói.

"Bản đồ!" Sharon thốt lên, như thể đó là thứ ngớ ngẩn nhất ông ta từng

nghe qua. "Ở Đồng Ma có nhiều lối đi cho lũ trộm cắp, đường hầm của bọn
sát nhân và hang ổ bất hợp pháp hơn bất cứ đâu trên thế giới. Nơi này
không thể vẽ bản đồ được! Giờ hãy thôi giở cho trẻ con và ném sợi dây
xuống cho tôi đi nào."

"Không đời nào, cho tới khi ông nói cho chúng tôi điều gì đó hữu ích!"

Emma nói. "Tên ai đó chúng tôi có thể nhờ giúp đỡ - ai đó không tìm cách
bán chúng tôi cho lũ xác sống!"

Sharon phá lên cười.

Emma có vẻ thách thức. "Nhất định phải có người như thế."

Sharon cúi đầu. "Quý cô đang nói chuyện với ông ta đấy!" rồi leo lên

đến giữa thang và giật sợi thừng của ông ta từ tay Emma. "Chuyện này thế
là đủ rồi đấy. tạm biệt, đám trẻ ranh. Tôi khá chắc là sẽ không bao giờ gặp
lại các vị nữa."

Sau những lời đó, ông ta bước xuống thuyền - và đặt chân thẳng vào một

vũng nước ngập tới mắt cá. Ông ta bật kêu the thé và quý tộc người nhìn
xuống. Có vẻ những phát đạn ngắn trượt đầu chúng tôi đã khoan vài lỗ vào
thân tuyền của ông ta, chiếc thuyền bị rò nước.

"Nhìn xem các người đã làm gì! Thuyền của tôi bị thủng toác rồi!"

Đôi mắt Emma sáng lên. "Chúng tôi đã làm gì ư?"

Sharon nhanh chóng xem xét và kết luận rằng các vết thủng rất nghiêm

trọng. "Tôi bị mắc kẹt rồi!" Ông ta thốt lên đầy phiền muộn, rồi tắt động cơ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.