TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 119

Tôi có suy nghĩ của tôi. Ông Hak không kinh doanh riêng lẻ, ông có liên

hệ với Bắc Kinh, đó là một nguồn tin. Sau này tôi còn được biết cuộc viễn
du bí mật của Kissinger đến Bắc Kinh, những cuộc tiếp xúc kín đáo hồi này
biết qua báo chí như mọi người khác, và tôi chỉ việc chắp nối mối quan hệ
nhân quả.

Gã Thổ vẫn nhìn tôi:
— Cậu tung vào đấy bao nhiêu?
— Một triệu.
— Đôla Úc hay Hong Kong?
Tôi nhún vai:
— Mỹ
Gã huýt gió:
— Thế mà mới vài tháng trước, cậu mua của tớ bản khế ước bằng năm

triệu franc Pháp. Khá khen! Cậu lên mây?

— Sáu mươi tám tuổi, Thổ ạ! Khi chúng mình chia tay hồi tháng hai ở

London, cậu dặn tớ rủ cậu tham gia vào vụ làm ăn sau đó của mình. Rồi lại
nhắc một lần nữa. Mình thả thang máy xuống cho cậu lên, thế là sòng phẳng
với nhau chứ!

— Nếu trúng quả.
— Đúng, nếu trúng.
Gã Thổ mút con tôm hùm. Lắc đầu:
— Mình đến phát khóc lên vì vui mừng, lòng tràn ngập biết ơn cậu,

Franzy!

— Cậu làm mình căng đầu quá. Đừng gọi mình là Franzy.
Gã tiếp tục lắc đầu, chùi mồm, uống cạn li champagne.
— Đánh cá con Rồng Bạc mười bốn ăn một! Cứt thật! Tớ sẽ nhớ đời.

Con nghẽo đó là cái gì? Điệp viên của Mao chắc? Chơi, Cimballi, tớ chịu
chơi! Tớ cũng buộc như cậu; một triệu đôla. Tôi đã theo cậu và còn theo tất
cả những đòn đánh Landau. Tớ không biết cậu thù hằn gì nó nhưng rõ ràng
cậu đang giết nó. Răng cậu to thật, chú bé!

Gã tủm tỉm cười nhìn tôi bằng cặp mắt đàn bà. Bất thình lình gã đưa cánh

tay gấu chộp lấy gáy tôi; chưa kịp phản ứng gì, môi đã bị ngoạm chặt. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.