TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 130

doanh đáng chú ý, thu nhập khá, đối với ai thích có doanh thu không lớn
nhưng đều đặn hơn là những cú có thể phất to nhưng cũng có khi sạt nghiệp.
Như Hyatt. Nhưng há miệng còn mắc quai vì trước kia gã đã từ chối. Phải
bàn cãi mất nữa giờ, bàn chuyện giá cả, tiền nong. Gã xin khất hai mươi bốn
tiếng để suy nghĩ và tôi biết đến sáng mai gã sẽ chấp thuận với giá tám chục
ngàn đôla.

— Một li cuối chăng? - Hyat hỏi.
— Không. Dạo này có gặp Chinh Không?
Từ đầu tôi đã cảm thấy gã người Anh hình như có điều gì hậm hực, lần

này không còn nghi ngờ gì nữa. Đã thế gã còn giả ngây giả ngọng:

— Ching nào ấy nhỉ?
— Cậu biết quá đi rồi. Hắn đang làm gì?
— Không hiểu.
Gã lại nhúng mũi vào li Guinness đen. Tôi không ép, tuy trong bụng bồn

chồn, cảm thấy đã hoặc sắp xảy ra chuyện gì có liên quan trực tiếp hoặc
nhiều hoặc ít đến tôi. Tôi đổi tờ giấy bạc lấy tiền xu và bắt đầu gọi điện
thoại. Không thấy Ching gì đó ở đâu cả, ở văn phòng, ở xưởng máy, ở nhà
riêng đều không. Tệ hại hơn cả là mỗi lần tôi hỏi, họ đều im lặng một lúc rồi
mới trả lời, tuy vẫn cùng một giọng. Không, không biết Ching đang ở đâu?
Không biết.

Tôi gọi Li và Liu ở xưởng của chúng ở đại lộ Kennedy. Chuông đổ

nhưng không ai cầm máy. Chính điều đó làm tôi lo lắng: Đang giữa tuần làm
việc, hai thằng hề của tôi còn có nhiều tay sai, vậy mà không một ai nhấc
máy. Tôi thử gọi về nhà riêng của chúng. Cũng không. Không lúc đầu thôi,
vì sau nhiều lần đổ chuông, vào lúc tôi định bỏ máy thì có người ở đầu kia
cầm máy.

— Li? hay Liu?
Im lặng. Tuy vẫn có ai đó ở đầu dây đằng kia.
— Li hay Liu đây?
Thằng cha nào đó nhẹ nhàng gác máy vào mũi tôi. Tôi ra khỏi cabin.

Hyatt chuồn mất rồi. Tôi đi ra đường, đám đông Hong Kong ở ngay kia,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.