TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 144

May, tôi có tờ giấy trong người, rất tình cờ thôi. Vì đúng bữa đó là bữa

tôi cho chuyển khoản toàn bộ số tiền tôi có từ ngân hàng Thụy Sĩ sang một
ngân hàng khác đặt trụ sở ở Nassau. Tôi rút tờ giấy trong túi chìa ra trước
mặt bà Jeffries, trước là bà Varles. “Bốn triệu một trăm ngàn đôla”.

— Thưa bà, con đâu cần rượt đuổi đồng tiền.
Bà ta đọc tờ giấy, không tin ở mắt mình.
— Anh được thừa kế?
— Không ạ.
— Anh kiếm ra? Đây là tiền của anh thật?
— Tiền của con. Kiếm từng xu một. Không một ai trên thế giới này có

bất cứ lí do nào đưa con vào ngồi tù.

Im lặng.
— Lạy chúa!
Bà ta thốt lên. Bà đứng dậy, đi qua trước mặt tôi, nhẹ nhàng ấn vai tôi bắt

ngồi yên khi tôi định đứng lên theo. Bà đến đứng một lúc nơi cửa sổ nhìn
nhìn xuống đại lộ Ségur, tôi thì rất ngạc nhiên ngồi nhìn bà. Rồi bà trở lại
ngồi xuống ghế.

— Anh... Đúng là anh vẫn còn quá trẻ tuy có từng ấy của cải. Liệu tôi có

giúp gì được cho anh chăng?

Cách đặt câu hỏi làm tôi bối rối, tôi không tin chắc mình đã hiểu thật

đúng.

— Catherine nói đúng đấy. Anh đang đuổi theo một cái gì khó nắm bắt.

Xin hãy cẩn thận!

Tôi hơi sững sờ nhìn bà. Vừa vặn Catherine bước vào, chúng tôi cùng ra

đi. Những ngày sau đó chúng tôi không rời nhau nửa bước, rồi nàng tiễn
chân tôi lên máy bay đi Nassau, không mang theo biểu ngữ.

***

Tôi rời Nassau lúc độ mười hai giờ, trả hai đôla tiền qua cầu để sang đảo

Thiên Đường.

Gã Thổ không thổi phồng chút nào: Robertrt Zarra nằm giữa một hệ

thống bảo vệ thật khác thường. Trên đường tới chỗ hắn, sau khi vượt qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.