TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 147

— Chưa hề câu một con sardine nào.
Tôi ngồi đằng lái chiếc du thuyền, trong chiếc ghế bành tựa như ghế thợ

chữa răng, Robertrt Zarra ngồi bên cạnh cũng trong một chiếc ghế kiểu ấy.
Họ đã trang bị cho chúng tôi cần câu hoặc một thứ tương tự, đại loại là đồ
câu cá.

— May ra anh vớ được chú cá kiếm. Biết đâu? Hoặc một con nhồng, một

con marlin trắng, con cá cờ, con wahoo, con cá vua, con ngừ, thậm chí có
khi con cá xanh khổng lồ.

— Thôi đừng kể hết bảng món ăn làm gì, tôi chỉ cần thực đơn kê món cá

cơm là đủ. Và đặc biệt cần tóm được con Scotland tên là Donaldson và con
Argentina tên Hovius.

— Việc riêng à?
— Đúng như ông vừa nói.
Zarra châm xì gà, đặt cần câu xuống ra vẻ buồn bực.
— Tôi xin trả lời: Thuận lợi. Chúng tôi chấp nhận đề nghị của anh. Với

điều kiện anh chịu tăng gấp đôi vốn đầu tư.

— Tội làm gì có đủ tiền.
— Đấy là việc của anh.
— Kiếm đâu ra hai triệu đôla?
Hắn đưa tôi đôi găng:
— Đeo vào, như thế tốt hơn, ít nhất cũng bên tay trái.
Bàn công chuyện với hắn chẳng khác gì thuyết phục tấm thảm chùi chân

trở thành máy tính điện tử. Tôi đeo găng, vừa đúng lúc có tiếng kêu thét.
Chẳng cần quay lại tôi cũng thấy điều đang xẩy ra: Hai chiếc thuyền cao tốc
từ sau dãy đảo Cat Cay vọt ra lao vào chúng tôi với tốc độ không thể tưởng
được. Mũi xuồng rẽ làn nước tím vọt cao trùm lấp thân xuồng chúng đến
cách chúng tôi chỉ còn chín trăm mét. Trên chiếc du thuyền tôi đang ngồi, sự
xuất hiện những chiếc xuồng cao tốc kia nếu không gây nên cơn hốt hoảng
chí ít cũng khiến cho hoạt động bỗng sôi nổi hẳn lên. Không kịp kêu lên một
cách ngốc nghếch “cái gì vậy?” hoặc một câu pha trò ngớ ngẩn nào, tôi đã bị
nhấc khỏi chiếc ghế chữa răng, khiêng đi, nhét xuống ngăn tiếp khách toàn
da vàng hung hung và gỗ dán. Cả Zarra cũng chịu chung số phận như tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.