TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 150

Britannia Beach, sẽ có người đến liên lạc”. Người đó là ai? Tôi ở Nassau
một tuần nay rồi mà vẫn chưa thấy đến.

Chỉ thấy ngày lại ngày trôi qua chậm rì rì. Ngày 3 tháng mười tôi nhận

được cú điện thoại nhưng là của Marc Lavater.

— Kì quá, Marc, mới bốn giờ sáng.
— Rất tiếc. Tôi cần hỏi tin tức.
— Tôi đã gặp hắn, chúng đồng ý!
Im lặng.
— Vậy là êm rồi đó, - mãi Lavater mới nói. - Thế bao giờ sẽ xẩy ra?
— Chúng chưa biết lúc nào.
— Tôi sẽ đi New York gặp một người liên quan. Vù đi Manhattan một

chuyến được không?

— Có thể.
— Tôi sẽ ở Saint Régis từ mùng 8, trong ba ngày, cố đến gặp tôi.
Khốn nỗi tôi còn vướng cái hẹn “có người đến liên lạc”. Nhưng chẳng lẽ

cứ ngồi đây hàng tháng hàng năm chờ sứ giả của ông Hak có thể tới, mà
cũng có thể không tới. Tôi nhớ lại xác chết bị ai đó ném cho cá mập ăn. Ngộ
nhỡ mọi liên hệ giữa ông Hak, giữa những người thay ông ta nhận tiền lãi
với tôi đã bị cắt đứt vĩnh viễn? Hơn nữa, đặt giả thiết là họ đã thịt hết cả bọn
rồi, họ bắt đầu nhằm vào tôi? Dòng mồ hôi lạnh bất chợt chạy dọc sống
lưng.

— Franz đâu?
— Tôi đang tính. Đồng ý, chiều mùng 10 tôi sẽ có mặt.
— Ta sẽ cùng ăn tối. Tôi đợi.
Bốn ngày nữa qua đi, huyết áp của tôi ngày càng tăng. Tôi sẵn sàng đi

khỏi Nassau, dù “người ta” có tiếp xúc hay không. Tôi đã nghĩ đến việc chỉ
dẫn lộ trình cho ngân hàng để họ có thể liên lạc với tôi, nhưng làm như vậy
đòi hỏi phải thiết lập mạng thông tin phức tạp giữa ngân hàng với khách sạn
Britannia Beach là nơi hẹn gặp. Hơn nữa, làm thế sẽ gần như chấm dứt kiểu
hoạt động giấu tay của tôi từ hai năm nay. Không biết nên xử sự ra sao!

Gã Thổ, Ute và đoàn vũ nữ Ấn Độ trần truồng đã rời Bahamas ở về

London. Ngày mùng 8, gã gọi điện, nói là để hỏi thăm tôi. Tôi cam đoan là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.