TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 19

2

Trên phi trường Mombasa, chiếc xe buýt sơn vàng chở nặng hành khách

và đồ đạc từ chuyến bay của hãng hàng không Đông Phi.

Xe đi vào con đường ít được tu sửa, lỗ chỗ ổ gà, mặt nhựa ruỗng nước

mưa. Tưởng sẽ gặp trời oi bức nặng nề, hoá ra thời tiết tốt, vừa phải, riêng
không khí thì dính dấp, chở theo vô số mùi, mà không nhất thiết mùi nào
cũng ngon lành. Những người quanh tôi tất nhiên điều là da đen, phần đông
chứ không phải tất cả: Những người kia nước da sáng hơn, có lẽ nước da
người Ấn Độ, có ít nhất hai người Ả Rập và một người Âu. Tôi tìm ánh mắt
người này và khi bắt gặp tôi bèn gửi ngay một nụ cười chớm nở. Người ấy
không đáp lại, quay ngay sang phía khác. Xe dừng bánh, mọi người xuống
hết. “Trạm cuối” người lái xe báo cho một mình tôi khi thấy tôi vẫn ngồi im.
Tôi bước xuống.

Đã gần giữa trưa ngày 24 tháng mười ấy. Trong lúc chờ xe liên vận ở

Nairobi tôi không ra khỏi sân bay; ngồi đọc Karen Blissen và gần như chẳng
nhìn thấy gì của Kenya. Cho đến đây tôi vẫn chưa thấy gì hơn; ngoài một
ngôi làng trên đường đi Mombasa, chia thành từng lô với những chiếc lều
tròn trát vữa trắng, mái rạ hình nón, với những phụ nữ phần lớn mặc đồ vải
màu hồng, quấn những chiếc váy tôi đoán là những chiếc khăn tắm, chít
khăn xanh, mũi tẹt nhưng không vì thế mà xấu xí, rất tiếc là họ không để
ngực trần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.