TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 199

dung lão mỗi ngày hỏi tin tức về tình hình tài sản của Cimballi Franz hiện
ngụ tại khách sạn Pierre ở New York có trong tay độ ba trăm năm chục ngàn
đôla. Theo cách vẫn thường làm để nắm giá cả thị trường chứng khoán. Rõ
ràng Yahl khiếp sợ tôi theo tỉ lệ số tiền tôi có. Lão không nhầm. Và dĩ nhiên,
với ba trăm năm chục ngàn đôla tôi chưa đủ sức khiến lão lo sợ. Vả chăng
nghĩ cho sâu, thì hồi trước, dù lão có biết sau chuyến buôn vàng tôi có đến
mười lăm lần nhiều hơn, lão cũng chẳng thèm đếm xỉa.

Tôi cần đạt mức giàu có đến chừng nào mới khiến được lão bắt đầu thấy

sợ? Một trăm triệu? Hai trăm triệu đôla? Và cứ giả thuyết tôi sẽ vươn lên tới
đỉnh cao ấy, tôi sẽ làm được gì chống lại lão ta? Về mặt tài chính, quá lắm
tôi chỉ mới ngang tầm lão. Tôi chưa hề có chút ý niệm nào về phương sách
tiến công vào pháo đài của lão.

Tôi nhìn các cầu thủ bóng bầu dục đeo những con số to tướng, đôi vai

khổng lồ. Một trăm triệu đôla. Tôi vừa kiếm được hai trăm tám ba ngàn và
biết rõ rằng nếu gặp may, giữ vững nhịp điệu này, có lẽ tôi phải mất hai đến
ba năm mới đạt được mức đã đạt với sự giúp đỡ của ông Hak. Với giả thiết:
Các vị chủ nhân hàng loại Adam để im cho tôi hành động, điều chẳng lấy gì
làm chắc chắn.

Bỗng nhiên như có luồng điện giật. Tôi tung người lên. Tôi nhảy múa

một mình trong phòng như thằng điên. Tôi mở tủ lạnh bật nút một chai
champagne.

Đồ ngu! Ngu ơi là ngu, Cimballi, thằng khốn khổ!
Có thể mà không nghĩ ra!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.