TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 219

tôi đang hấp hối. Đáng lẽ để mẹ tôi được chết yên ổn thì mấy người bắt tiêm
cho bà đủ thứ, không những để kéo dài hơi thở mà còn để làm cho bà đủ tỉnh
táo và đặt được chữ kí hợp pháp lên đủ thứ giấy má mấy người cầm. Lúc ấy,
đúng là mấy người không thèm đếm xỉa đến nỗi đau đớn của bà. Tôi đã nghe
các bác sĩ xì xào với nhau. Carradine hoặc Scarlett, hoặc gì gì cũng vậy, tôi
không bao giờ quên điều đó! Tôi căm thù Yahl, căm thù ông bằng lòng căm
thù con trẻ và qua bao năm tháng lòng căm thù ấy không hề nguôi. Vậy mà
ông còn muốn rủ lòng thương à?

Ông ta vẫn không động đậy. Tôi quay lại. Bàn tay ông ta - cái mỏm cụt

đầy mủ - cách tôi có độ hai tấc, vùi trong bụi đất đỏ. Người nằm vắt trên bệ
bê tông lẫn sắt thép có rãnh trượt để đóng mở tấm kính lớn của căn phòng.
Thân hình rũ rượi, phập phồng, máu, nước vàng, mủ chảy thành vũng loang
dần, ngấm một phần xuống nền cát thung lũng. Nhìn vào vết nứt trên mặt ở
chỗ trước kia là đôi mắt, nhìn thân hình rung rung trong tiếng nấc, có thể
biết ông ta đang khóc.

Tôi đứng dậy, gõ cửa kính phòng bên có hai người đàn bà ngồi. Sau một

lát họ mới đến, chân tay đều bọc găng nhựa dẻo, lúc ấy tôi mới hiểu tại sao
họ đi chân đất. Họ nhẹ nhàng nâng người ông ta, thấm khô, tiêm nhiều mũi
thuốc màu trắng, lau chùi trong mức độ có thể lau chùi; trong lúc đó hai
người khác rửa toàn bộ gian phòng kính, chiếc ghế sắt, xịt thật nhiều nước
có mùi ete bằng vòi tưới cây. Họ đặt Scarlett lên ghế. Họ vừa quay gót ra
khỏi phòng, mủ bắt đầu chảy.

Sự im lặng nhà mồ của thung lũng Thần Chết lại trùm lấp tất cả. Mãi mới

nghe cất lên giọng nói rành rọt:

— Martin Yahl là kẻ bày mưu tính kế. Chúng tôi cùng học ở Harvard, tôi

chịu ơn ông ta nhiều. Ông ấy đã giúp tôi những năm mới vào nghề, cho vay
tiền, giới thiệu với bố anh. Tôi đã dựng nên Curacao Số Một do bố anh nắm
giữ. Năm tháng trôi qua. Tôi vẫn cần rất nhiều tiền và bao giờ Yahl cũng đáp
ứng. Rồi năm 1955, mụn lở đầu tiên mọc ra. Tôi đi khám tất cả bác sĩ nhưng
họ đều bó tay, đổ cho một thứ siêu vi gì đó. Bao giờ chả thế, khi họ không
biết là bệnh gì...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.