TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 249

Điều đó rất đúng sự thật, không phải tôi đứng ra - ít nhất trong lần này -

trả năm trăm ngàn đôla là hoàng tử Aziz.

—... Không phải người này. Mong ông chấp thuận lời đề nghị, như vậy ít

ra ông còn giữ được ngân hàng. Đó là lời khuyên của ông John Carradine
bảo tôi chuyển tới ông. Nếu ông cần trực tiếp nói chuyện với ông Carradine
tôi có thể...

— Không... Không.
Giọng Martin Yahl rất đục, rất khó nghe. Cặp mắt xanh lơ lạnh lẽo của

Philip Vandenberg rời tờ báo đi tìm mắt tôi, trong con ngươi màu sáng có
câu hỏi: “Đứng trước kẻ thù đã chết ta cảm thấy gì?”

Vandenberg nói tiếp vẫn bằng giọng lạnh lùng ấy:
— Thưa ông Yahl, bây giờ là tám giờ bốn phút, giờ New York. Hai người

cộng sự với tôi trong vụ này ông James Rosen và Joseph Lupino vừa tới
Geneva. Họ đang ở chỗ ngân hàng Quốc Gia Thụy Sĩ cách chỗ ông có vài
trăm mét. Họ đợi ông làm thủ tục bán sáu trăm bảy chục ngàn cổ phiếu
Unichem giá năm trăm ngàn đôla. Họ có đủ tư cách đảm bảo với ông là các
thân chủ của tôi cam kết sẽ mua hết số bốn trăm bảy tư ngàn cổ phiếu mà
ông không có sức mua. Sau khi được ông bán cho, họ sẽ liên lạc với văn
phòng chúng tôi ở New York.

***

— Anh bạn trẻ Cimballi, sau nước cờ thứ tám, Yahl đã bán lại với giá hai

trăm năm mươi triệu sáu trăm ngàn đôla hoặt ít hơn tí chút. Anh thử tính
xem lão thua lỗ chừng nào. Tất nhiên chưa sạt nghiệp. Lão còn nhà ngân
hàng, đối với lão nó có giá trị hơn tất cả, vì nó mà lão chấp nhận mất trắng
hơn một phần tư tỉ, với nó lão hy vọng sẽ làm lại tất cả, ít ra ở tuổi ngoài sáu
mươi của lão, cũng hy vọng trả lại được và tu bổ một phần nào lực lượng
của lão.

Lúc này ta đi nước thứ chín, lão bị chiếu bí và chịu thua cờ, như tôi đã

tuyên bố.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.