TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 26

bám lẵng nhẵng theo chân họ trong lúc họ đi lang thang với vẻ ngốc nghếch
tìm mua những tranh khắc gỗ kinh tởm và những vũ khí Masai dởm thứ
thiệt.

Tuy nhiên...
Trong ý của Joachim nói, tôi bắt đầu nhận ra mầm mống của một sáng

kiến. Đúng, con chủ bài của tôi là giống da trắng, là giao tiếp được với du
khách, gây được lòng tin. Không đến mức ấn được cho họ những cuộc săn
thú mà họ không thích, nhưng liệu có nhất thiết phải có cái gì để bán cho họ
không?

Tôi trở về với anh bạn người Ấn đã mua đồng hồ. Từ sau lần gặp gỡ đầu

tiên tôi đã nhiều lần quay lại cửa hàng của Chandra, có thể nói là chúng tôi
đã kết bạn với nhau, bởi lẽ gã đã bán lại chiếc đồng hồ với số số lãi nào đó
gã không dám thú nhận với tôi. Tôi hỏi Chandra, những câu hỏi gã trả lời
càng củng cố thêm ý định ban đầu của tôi.

Đã đến lúc làm giàu? Được, tôi đã có cách.
Khách đầu tiên của tôi là một người miền Nam nước Đức, tôi còn nhớ

hình như ở loanh quanh Munich, làm nghề luật sư hoặc thầy thuốc gì đó, đại
loại một nghề tự do. Tôi vừa mở miệng vài câu, khách đã nhìn chằm chằm:

— Anh học tiếng Đức ở đâu?
— Mẹ tôi là người Áo.
Không, ông ta không đi săn, không phải nhà thiện xạ. Không, không cần

người hướng dẫn, cũng không cần phiên dịch. “Nếu cần đàn bà, tự tôi sẽ có
cách tìm ra”. Tôi giơ tay chào thua.

— Tôi không định mời ông mấy khoản đó. Chỉ xin nói điều này rất đơn

giản: Ông sắp đổi tiền. Ví dụ đổi một trăm đôla, Sở Hối Đoái ngay trước
mặt kia sẽ chuyển một trăm đôla của ông thành bảy trăm shilling theo đúng
giá chính thức. Tôi sẵn sàng đổi cho ông bảy trăm năm mươi. Ông lợi năm
mươi shilling, tức gần ba chục mark. Đổi một ngàn, lãi năm trăm shilling, ba
trăm mark.

Tuổi trẻ, mồm mép tía lia của tôi làm ông chú ý. Cặp mắt xanh của ông tỏ

ý thân thiện, hơi trầm ngâm và nghi ngại.

— Mánh nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.