TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 30

— Quê gốc bố tôi ở Tessin, không phải Tessin thuộc Thụy Sĩ mà ở bên

kia biên giới. Vài trăm mét nữa là ông cụ thành người Thụy Sĩ.

Joachim lấy chiếc ghita, lướt những ngón tay thô kệch mơn man dây đàn

một cách dịu dàng tinh tế không ngờ.

— Bà cụ anh cũng không còn nữa?
— Mẹ tôi mất năm tôi mười hai tuổi.
Mẹ chết vì bệnh ung thư. Không phải ở chỗ nào khác: ở Paris, phố Nhà

Lạnh. Tên phố nghe thật lố lăng, nhưng thật chính xác một cách bi thảm. Tôi
cũng còn nhớ kỹ nơi ấy, vẫn nhớ những tháng hấp hối của mẹ tôi, nhớ như
in hình ảnh người bác Giancarlo múa may quay cuồng bên giường bệnh, nhớ
điệu nhảy nhộn nhạo ma quái của lão. Tôi biết rõ lão theo lệnh của Martin
Yahl thúc ép các bác sĩ phải bằng mọi cách kéo dài cuộc sống - cũng là kéo
dài sự đau đớn của bà, không phải vì thương yêu mẹ tôi mà chỉ là để bà ký
được hết các giấy tờ lão cần có. Mối hận thù dữ tợn của tôi đối với người
bác và Martin Yahl không phải đến lúc này mới nẩy nở, nó là một mối hận
thù bản năng, nhưng qua mấy tuần lễ mùa xuân 1960 này nó mới bắt rễ vào
một cái nền vật chất và phát triển mạnh lên. Lòng căm ghét thật mãnh liệt,
đôi khi chính tôi cũng không hiểu nổi. Nó khiến tôi đốt hết mọi thứ họ cho
tôi, học vấn, tiền bạc... Như một ám ảnh bệnh hoạn.

— Bố anh ta rất giàu, đổ đi không hết của - Joachim cất giọng như lệnh

vỡ, hất hàm về phía tôi. - Father very, very rich...”

Gã mỉm cười với tôi, mắt tươi rói tình bạn đáng ngạc nhiên. Gã gật gù:
— Very rich. Rất giàu, về sau, nhẵn nhụi.
Gã hát bài Amicas Das Violetas, bài dân ca Bồ Đào Nha gã rất thích.

Hans và Erika nép vào nhau, còn tôi, tôi ngắm nhìn chòm sao Hiệp Sĩ.

Mỗi du khách người nước ngoài nhất là người Đức trung bình đổi tầm

trăm đôla khi đặt chân tới đây. Tôi kiếm được xuýt xoát tám trăm shilling
tức hơn trăm đôla mỗi khách. Bài toán rất dễ, trình độ lớp một. Hai tuần sau
khi khám phá ra nguồn lợi này, tôi không cần đến Chandra xuất vốn nữa,
nghĩa là tôi bắt các đồng shilling của chúng tôi phải sinh lợi, những shilling
có được nhờ bán đôla cho các nhà buôn Ấn Độ. Sau đúng mười hai ngày -
tôi nhớ rõ vì đây là ngày cuối của tuần thứ ba trên mảnh đất Mombasa của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.