TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 37

Nhà thấp lè tè sát mặt đất, mái bằng, xây bằng gạch xỉ không trát, tất nhiên
không quét vôi. Qua các lỗ thông hơi có chấn song lắp thêm lưới sắt, mùi
hôi thối bên trong xì ra từng luồng đặc sệt chẹn vào họng, các lán trại bị
nung đốt đến nóng chảy phản chiếu lên những bộ mặt kín mít cố dướn ra
ngoài sáng, đầm đìa mồi hôi, trang điểm một lớp ghét dày cộp. Chỉ trong
mấy giây tưởng tượng mình bị tống vào đó, tôi đã ngạt thở, kinh tởm và nói
thẳng ra là khiếp sợ nữa. Thành ra khi thấy được dẫn đi tôi bỗng nhẹ hẳn
người. Nghĩ rằng đã thoát chết. Tôi khập khiễng lê trên mặt đất lồi lõm, đôi
mắt cá như toét ra vì xiềng sắt cứa thẳng vào da thịt, trên người tôi cũng có
chiếc quần Bermuda và áo sơmi kiểu Hawai chân đi dép tông Nhật. Tôi vấp
chân loạng choạng, hết nghĩ đến thân phận mình.

Thành ra đến phút cuối cùng mới trông thấy chiếc cửa song sắt. Nằm sát

mặt đất, khóa chặt. Người ta mở khóa cho tôi. Thả xuống chiếc thang - chỉ là
thang gỗ đóng những thanh ngang không đều.

“Xuống!”
Bên dưới có sáu người chen chúc trong hố đất tròn sâu năm mét, rộng

hai, lõng bỏng một thứ bùn thối kinh hồn gồm những chất đã quá rõ. Chân
tôi lún sâu đến tận mắt cá, gần phát khóc vì những cơn ói quặn ruột, loạng
choạng dò dẫm mãi mới tìm dược một chỗ trong xó, dựa lưng vào thành hố.
Cửa sắt trên đầu sập lại, bọn cảnh sát bỏ đi. Thoạt đầu tôi chỉ thấy quanh
mình toàn những bóng đen. Lúc sau mới nhìn kỹ mặt sáu bạn tù, họ cũng
đang nhận mặt tôi. Bốn gã nhìn tôi vẻ ngạc nhiên, thậm chí hơi châm chọc;
hai gã kia chỉ liếc qua vẻ khinh miệt. Hai hộ pháp cao to không tưởng tượng
được, đầu gần chạm tới bờ hố; sọ cạo nhẵn một mảng phía trên trán, món tóc
còn lại chùm mạng đỏ, cổ đeo vòng sặc sỡ nhiều mầu, vẻ mặt chúa tể lạnh
lùng, đặc cứng một niềm kiêu hãnh thú vật. Hai gã Masai, người chúng bốc
mùi rất tởm. Bốn gã kia là người Kikuyn tướng mạo cướp đường dễ sợ. Sau
này mới biết họ chỉ là dân săn trộm, bị kết án vì tội bắn hạ thú rừng trong
một vườn cấm. Nhưng lúc này tôi khiếp sợ họ hơn sợ gã Masai kia: Những
lời thì thầm bằng tiếng Swahili đáng ngờ, những ánh mắt nhìn táo bạo có ý
xấc xược, những cái đó đều không làm tôi yên lòng. Tôi bước qua khu đệm
“No man's land ” ở giữa hố đến ngồi chen giữa hai gã Masai. Hai gã không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.