TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 66

— Vẫn.
— Hoạt động của Einstein này?
— Không biết. Hoàn toàn mù tịt. Chỉ biết có người hàng năm nộp một

ngàn franc Thụy Sĩ tiền thuế lợi tức cho chính quyền Liechtenstein và trả
tiền thuê luật sư ở Vaduz là người chính thức làm đại diện cho doanh nghiệp.
Tôi lần theo dấu vết và biết: Tiền từ Thụy Sĩ sang, đăng ký ở tài khoản đánh
số. Xin đừng hỏi tôi đã làm cách nào để biết thêm điều này nữa: Một luật sư
thứ hai ở Geneva cũng nhận tiền công trích từ một tài khoản đánh số khác,
được thường xuyên bổ sung. Tôi đã gặp hắn nhưng hắn cũng câm như hến.
Chỉ dò được tới đây là hết, thật không thể tìm hiểu gì về điều bí mật kín như
hũ nút này. Có điều chắc chắn: Đó không phải là vị giám đốc ngân hàng của
anh. Chính lão cách đây vài năm cũng mở cuộc điều tra như tôi và đã gẫy
răng.

Thì ra Martin Yahl cũng đã tìm hiểu tung tích người tậu ngôi nhà. Tôi

nghiền ngẫm tin mới này.

— Còn việc kia?
— Đang hình thành.
Tuy cách xa mười ngàn kilomètres tôi vẫn thấy giọng anh ta có vẻ xúc

động, khác hẳn mọi khi vẫn điềm tĩnh, rõ ràng. Bản thân tôi cũng bị ảnh
hưởng đứng trước đêm Hong Kong sáng choang tôi bỗng thấy người nóng
bừng bừng gần như run bắn lên.

— Nghe đây, - Lavater nói, - đúng là vụ biển thủ quái dị nhất mà tôi biết.

Xin chú ý: Tôi không có chứng cớ. Và nếu anh hỏi lời khuyên của tôi, tôi sẽ
không bao giờ có. Không hy vọng gì, lát nữa sẽ nói tại sao. Không, không có
chứng cớ, nhưng đây không phải chỉ là cảm tưởng mà gần như là một niềm
tin tuyệt đối. Phụ thân anh không thể trắng tay khi qua đời. Cuộc điều tra đã
khẳng định...

Tôi bỗng chú ý: Lavater nói “Phụ thân anh” tức là anh ta đã biết tôi là ai.

Thì đã sao?

— Đây là vụ gian lận, biển thủ, cưỡng đoạt, chiếm tài sản thừa kế, anh

muốn gọi là gì thì gọi. Người viết thư nặc danh nói từ năm mươi đến sáu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.