TIỀN! NIỀM VUI SƯỚNG - Trang 77

***

Đúng như cô nàng dự đoán. Chín giờ sáng chủ nhật, Geneva cũng vắng

vẻ như khách sạn chúng tôi trọ đêm qua. Để cẩn thận đến cùng, tôi bỏ qua
cái cười chế giễu của Sarah, đỗ xe tận bờ bên kia hồ Léman, đi bộ qua cây
cầu nhỏ Bergues để qua sông Rhône, dọc đường nghỉ chân trong vườn cây
trên đảo Rousseau. Đứng đó nhìn rất rõ trụ sở ngân hàng, mặt tiền có để tên
Yahl. Người tôi run lên. Sarah nắm tay tôi, dựa vai vào vai tôi.

— Anh điên mất rồi, Franz. Anh định bỏ cả cuộc đời vào việc trả thù

thằng già ấy sao?

Đời thuở nào, có ai rửa nổi hận thù đối với một thằng giám đốc ngân

hàng Thụy Sĩ?

... Eo cô áp sát eo tôi. Thân hình Sarah mảnh dẻ thường xuyên rám nắng

từ đỉnh đầu đến gót chân, tóc nâu tự nhiên gần như đen; nhỏ con nhưng chắc
lẳn, cặp vú nhỏ xinh mà rắn. Làm tình với cô ta không nhất thiết là một cuộc
ái ân mà thường là một trận chiến mà tôi chỉ thắng khi gặp dịp.

— Anh ơi, hãy quên hết đi. Chúng mình sang Hong Kong với nhau.

Tương lai anh rất sáng sủa, em không biết nói gì nữa, không lẽ anh cần nghe
lên lớp? Quên thằng ấy đi. Anh sắp giàu to. Một ngày kia còn có thể giàu
hơn nó. Lúc ấy anh sẽ làm cho nó, gì nhỉ, một cánh tay danh dự.

—Cứt!
— Em muốn uống cà phê.
— Ít nhất cũng đi ngang qua đó đã.
— Và đái vào cửa nhà nó một bãi.
Chúng tôi qua sông Rhône, xuyên qua quãng trường đầu cầu Mont Blanc;

vòi nước phun bên trái, mặt tiền nhà ngân hàng bên phải. Sarah thì thầm:

— Có khi nó đang nấp trong bóng tối kia kìa, rình anh bằng cặp mắt đen

của chó rừng.

— Xanh, cặp mắt nó xanh.
— Cà phê của em đâu?
Đến trước mặt trụ sở câu lạc bộ Touring chúng tôi rẽ phải để ra phố Rive.

Thế là hết. Chẳng được việc gì, cố nhiên. Nhưng tôi vẫn còn tái xanh, gần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.