TIẾNG HÚ BAN ĐÊM - Trang 107

Tuấn sững sờ nhìn trân trân ra cánh cửa vừa khép, hối hận và thương tiếc...
Chợt anh lạnh hẳn người đi, vấp phải một ý quái gở :
- Có lẽ... Phải, có lẽ đây cũng là...
Tuấn lấy đèn bấm, chạy ra ngoài sục tìm, và biết trước là vô ích.
Anh trở vào ngồi thở dài một tiếng làm động mép tờ giấy trên bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.