TIẾNG HÚ BAN ĐÊM - Trang 116

Đồng hồ trong nhà lách tách đều rõ rệt từng tiếng. Tuấn âu yếm bước xa
dần ánh sáng đèn trên bàn viết, bên vai êm trĩu một sức nặng bám níu lả lơi.
Nàng ngoan ngoãn như trẻ thơ, bước chân nhẹ nhàng và ái ân theo Tuấn.
Ngoài đêm, tiếng gió vừa chạy ào qua. Vài tiếng dế bao quanh. Tuấn tưởng
qua đến sự thức giấc của côn trùng và trông thấy hình lá reo động... Nhưng
tất cả thành hỗn độn, bị quên đi, mờ xóa trong một cử chỉ vuốt ve. Tuấn thu
lượm trong bàn tay mê man những đường nét thanh tân của một thân hình
dịu mềm và rung động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.