TIẾNG HÚ BAN ĐÊM - Trang 135

- Lan Hương!
Đôi mắt đen ngước lên nhìn anh. Miệng nàng mỉm cười, chờ đợi.
- Lan Hương ơi... em... em có biết anh nghĩ gì lúc này đây?
Nàng hơi nhíu mày nhưng vẫn cười :
- Anh chỉ nghĩ lẩn thẩn.
Rồi không để Tuấn nói nữa, nàng tiếp luôn :
- Em khổ lắm. Anh giày vò em vì bao nhiêu tầng nghi ngại... Anh đón hỏi,
anh nghĩ ngợi... cả trong những đêm yêu dấu, anh dò xét em trong giấc mơ.
Không, anh để em nói. Anh nghĩ gì, anh định hỏi gì em đêm nay, em biết
cả, mà em biết, em càng thêm tủi... Em yêu anh, em có cần biết rõ anh đâu.
Cả đến tên của anh em có hỏi đâu. Duyên may như gió thổi, tình cờ đưa em
qua chốn này. Em thấy một văn nhân cấu tứ trong đêm khuya, thế là lòng
em rung động. Đến với nhau ngẫu nhiên, rồi sẽ phải xa nhau mãi, trước kia
không duyên cớ, không gặp gỡ mà yêu dấu thì sau cũng không oán giận sự
chia ly... Duyên ta chỉ có một hồi, anh nên để cả trăm năm vào sự ngắn ngủi
ấy.
Câu nói nàng đượm một giọng buồn mà Tuấn chưa từng biết lần nào.
Những lời yên ủi anh như thổn thức những ý tủi hận. Tuấn ôm sát nàng vào
lòng thì thấy đẫm ướt một bên ngực.
- Trời ơi! Sao em lại khóc! Lan Hương?
Nàng nghẹn ngào :
- Không, em sung sướng mà khóc đấy. Em chỉ nghĩ đến lúc này thôi, chỉ
hưởng lấy hạnh phúc được nằm bên anh thôi. Giây phút này còn nhiều nữa
trong đêm nay kia mà, phải không anh, phải không mình?
Tiếng “mình” nàng gọi đến lần đầu tiên, tha thiết một vẻ rất lạ thường trong
giọng ướt lệ. Tuấn chợt lo sợ, chống một bên cánh tay nhìn nàng. Anh
không nhịn được câu hỏi :
- Sao, Lan Hương? Chỉ còn đêm nay nữa thôi ư?
Nàng gật đầu, nhưng rồi bật cười thấy Tuấn cuống sợ ra hết cử chỉ. Nàng
nhẹ bịt tay lấy miệng Tuấn, và kéo anh chàng xuống bắt nằm im.
- Anh để em nói anh nghe. Lúc nãy vào đây em bảo là giận mình, nhưng
em nói dỗi đấy. Em chỉ tưởng kiếp kiếp không thể nào về với nhau được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.