TIẾNG HÚ BAN ĐÊM - Trang 50

Thằng khách khóc một hồi lâu lắm. Bỗng nó vùng dậy, khạc nhổ, rồi lấy ở
đâu ra bốn năm cái roi mây dài, vẫn còn màu xanh chắp cả lại mà vút
ngang mình từ mặt đến chân người con gái. Cô ta gào lên những tiếng rất
đau đớn, răng rít chặt, mình oằn oại như con rết bị chịt đầu. Trong lúc đánh,
thằng khách quát tháo không ngơi mồm, như muốn nhồi nhét bao nhiêu câu
nguyền rủa căm hờn vào những vết lằn đỏ nổi trên khắp thân thể người con
gái. Vụt bằng roi chán, nó lại cứ mặt cô ta nó vả. Hai bàn tay hộ pháp ấy vả
chán lại cầm roi vút. Người con gái khóc khàn cả cổ, tiếng sặc nghẹn vì
nước mắt, vì máu mồm trào ra. Nhưng nó vẫn không nghỉ tay. Mớ tóc dài
rũ từng món hỗn độn ở bên mình cô ta mỗi lần vướng vào bàn tay hay vào
ngọn roi, lại bị nó dật đến nghẹo hẳn đầu đi trong lúc nó phải gỡ. Sự đau
đớn tưởng đến ê chề rồi, đến một độ khiến xác thịt người ta không biết đau
thêm nữa. Thằng khách bật lên cười mấy tiếng quái ác, lấy trong bọc ra một
nắm lá tươi, trông tựa như lá trúc đào, cùng với một nắm muối. Nó vò hai
thứ ấy với nhau rồi đem cái bã xanh nhào nhớt kia mà sát vào những lằn roi
rớm máu: Người con gái thét lên một tiếng rùng rợn, mặt sắt lại, đầu gục
xuống ngực, người lịm bặt đi. Trong hầm lặng lẽ một lát ngắn, rồi lại vang
ầm lên vì tiếng thằng khách vừa líu lô kể lể, vừa gào khóc. Nó quỳ gối,
lưng cúi, tay chống lên phiến đá, vẻ khúm núm trước cái bệ thờ.
Khóc chán, nó lại đứng lên xỉa xói người con gái cô ta vẫn bất tỉnh hồi lâu.
Nó đi vốc nước đọng ở một chỗ hõm sâu bên vách hầm toan vã lên mặt
người con gái, thì cô ta đã thở một hơi mạnh. Đôi mắt nhắm chậm chạp mở.
Cô ta cất tiếng rền rĩ, lời nói gắt những đoạn nức nở, giọng tha thiết như
kêu van. Cái câu ngộ... chồi cô vẫn thấy nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Nhưng
thằng khách không thôi xỉa xói, chửi rủa. Không cần phải hiểu nghĩa cứ
nghe lời tuôn ra từng thôi, từng tràng vội vã, tôi cũng biết thằng khách nạt
nộ những câu ghê gớm chừng nào. Cô ta vừa lắc đầu vừa năn nỉ luôn
miệng. Biết cô ta đã tỉnh hắn, thằng khách mới lấy ra một con dao nhọn,
sáng như tráng bạc, giơ lên tận mặt cho cô ta nhìn. Người con gái lặng
người đi vì vừa nghe thấy một câu dọa ghê sợ. Dứt lời, thằng khách mở hẳn
cái gói riêng, tãi ra một bó đến ngót hai chục con dao nhọn cũng sáng cũng
sắc như con trước. Nó gằn lên mấy tiếng cười mà nhảy lùi lại. Người con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.