TIẾNG HÚ BAN ĐÊM - Trang 80

Thế Lữ

Tiếng Hú Ban Đêm

Cô Thơ

ấy tiếng chim hót sau vườn, dài và trong trẻo.
Tâm đứng dạy mở cửa trông ra. Ánh bình minh có một vẻ
đẹp khác thường sau mấy trùng núi biếc. Những vùng cây
hỗn độn trong sương hồng tía là những hình ảnh mới lạ,
như ở tận đâu hiện lên đêm vừa rồi. Ruộng lúa và đồi núi
chung quanh sạch sẽ như mới gột rửa.

Tâm vươn vai, sung sướng, thấy lòng cởi mở ra trước cái buổi sáng rực rỡ
tốt lành kia.
Anh lấy cái áo trắng dài mặc cho đỡ lạnh, rồi chạy lên phía đồi cạnh nhà,
miệng nở tươi, tâm hồn phơi phới xác thịt khoan khoái được tắm trong thứ
gió dịu ngọt và tĩnh mịch của cảnh thiên nhiên này.
Anh không đi trên lối đường đất nhõ, cứ lăng băng để cho đôi guốc nhẹ
dẫm tan từng đám mạng nước chăng trên nền cỏ non. Đế guốc mộc trắng
phau vì được chùi sạch trên tấm thảm xanh ướt.
Đứng trên đỉnh đồi. Tâm nhìn xuống làng Nưa Tóc bé nhỏ trong đám cây lá
chen xít giữa quãng đồng rộng mênh mông. Vài ngọn núi đá xanh lẫn với
màu sương trên các mái nhà. Tiếng gà gáy sót, tiếng vịt ngỗng ỉ eo đưa
vang đến tai Tâm.
Một cái suối nhỏ chảy vờn chân đồi. Anh nhoẻn cười, liếc nhìn bầu trời
mỗi lúc một xanh thêm, một tươi thắm hơn lên và lắng nghe tiếng nước reo
không ngớt. Rồi anh chạy xuống bờ suối, thọc tay xuống tận đáy trong vắt
quờ nhặt những đá cuội đủ các màu. Một dòng nước nhỏ chảy rẽ sang một
bên tới một cái lều con, cách đó chừng ba chục bước. Trong lều đưa ra
những tiếng kẽo kẹt nhịp theo những tiếng đập êm và đều. Anh biết đó là
một cái cối giã gạo chạy bằng sức nước như anh thường thấy ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.