TIỂU LONG NỮ BẤT NỮ - Trang 1227

Bản thân mình thực sự làm ra chuyện tày trời như vậy sao? Nếu mọi

người đã không thích một đứa như con, vì sao lại còn đến tìm con?

Tiếu ba hút hết điếu thuốc, xoay người trở lại, liền nhìn thấy đối diện

mình là đứa con nhỏ, thoáng ngẩn ra.

Tiếu Mông hoảng hốt phát giác, mái tóc của ba mình đã có đôi chỗ lấm

tấm tóc bạc, một cái chớp mắt, khóe mắt đột nhiên cay xè.

“Ba…” Tiếu Mông nhút nhát kêu lên một tiếng, cậu đột nhiên ý thức

được một điều, hóa ra, ba mình cũng sẽ có lúc già đi.

Tiếu ba đã hai ngày một đêm không hề nằm xuống nghỉ ngơi, lúc nãy

Tiếu Lang vẫn còn hôn mê chưa tỉnhh, ông mới tranh thủ ngồi ở khu dành
cho thân nhân bệnh nhân ngủ một giấc ngắn mười mấy phút, thức suốt như
vậy, dù có là người sắt cũng phải suy sụp, huống hồ gì Tiếu ba chỉ là một
trung niên gần năm mươi tuổi, không còn trẻ nữa.

Những ủy khuất mà một mình phải chịu đựng lúc ở bên ngoài đột nhiên

như nước lũ ào đến, ngay giờ phút này, Tiếu Mông đột nhiên cảm thấy,
những thứ mà mình gọi oán khí cái gì, lý tưởng cái gì, tất cả đều tan biến.

Ba, mẹ, anh hai, thứ mà những người này cho mình, mới là thứ dễ dàng

chạm vào trái tim mình nhất…

Nghệ thuật là cái gì chứ, ước mơ là cái gì chứ? Nếu anh hai thật sự tê

liệt, nửa đời sau bởi vì vậy mà không cách nào khỏe mạnh, có khả năng
sinh hoạt như người bình thường được nữa, vậy mình còn có thể như bây
giờ, vô tâm vô phế đứng tại chỗ mà lớn tiếng tuyên cáo phải theo đuổi ước
mơ của chính mình không?

Tuyệt đối không thể nào…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.