TRÁI TIM MÁCH BẢO - Trang 101

với nhau rằng bà sẽ là người viết thư đầu tiên; trước khi ông ấy có thể hồi
âm, bà phải tìm một người bạn – một phụ nữ tin cẩn để nhận thư giúp bà. Bà
gửi cho ông ấy lá thư đầu tiên vào ngày lễ Toàn Thánh. Khoảng thời gian
sau đó quả thật là tồi tệ nhất trong suốt thời gian ông bà quen nhau. Ngay cả
tình yêu vĩ đại, hoàn hảo nhất cũng không loại trừ được những mối nghi ngờ
khi người yêu của mình ở tận nơi xa. Vào những buổi sáng khi trời vẫn còn
tờ mờ, bà mở mắt trừng trừng và nằm yên bất động bên cạnh Augusto. Đó là
khoảnh khắc duy nhất mà bà không giấu đi cảm giác của mình. Bà suy tư về
ba tuần lễ vừa qua. Bà tự hỏi nếu Ernesto chỉ là một gã Sở Khanh thì sao, có
phải cuộc sống ở spa nghỉ dưỡng trở nên nhàm chán cho nên ông ấy tìm chút
thú vui bằng cách tán tỉnh người phụ nữ đầu tiên ông ấy gặp chăng? Mỗi
một ngày trôi qua mà không có tin tức gì từ ông ấy, nỗi nghi ngờ kia đã
chuyển hóa thành một điều chắc chắn. Thế rồi bà tự nhủ: Được rồi, cho dù
tất cả chỉ là vậy, cho dù mình đã hành động như một cô bé ngây thơ khờ
khạo thì đó không phải là một trải nghiệm tiêu cực và cũng không hoàn toàn
vô ích. Nếu không là chính mình thì bà sẽ già yếu và chết đi mà chưa bao
giờ biết được cảm giác của một người phụ nữ là thế nào. Cháu thấy đấy, bà
đang cố gắng tạo ra một tấm màn bảo vệ và ra sức bào chữa cho mình.

Cả Augusto và cha bà đều nhận ra niềm vui của bà đã biến mất. Bà nhanh

chóng rơi vào cơn thịnh nộ mà chẳng vì lý do gì; nếu một trong hai người
bước vào phòng là bà bỏ đi ngay kèm theo những lời cáu gắt, bà chỉ cần
được một mình. Bà liên tục nghĩ về những tuần lễ đã trải qua cùng Ernesto
và điên cuồng xem xét lại từng giây, từng phút một. Bà cố gắng tìm ra một
chi tiết hay bằng chứng nào đó để có thể đưa ra quyết định dứt khoát. Cuộc
tra tấn tinh thần này kéo dài trong bao lâu? Một tháng rưỡi hay gần hai tháng
gì đó. Rốt cuộc thì vào tuần lễ trước Giáng Sinh, lá thư của ông ấy đã đến
nhà bạn bà, tất cả có năm trang chi chít chữ.

Bỗng nhiên bà vui vẻ trở lại. Mùa đông trôi qua và mùa xuân cũng thế, bà

viết những lá thư rồi chờ đợi trả lời. Tâm trí bà chỉ có hình bóng của Ernesto
nên khái niệm về thời gian cũng thay đổi, tất cả suy nghĩ của bà chỉ tập trung
về một tương lai mơ hồ, một khoảnh khắc nào đó khi mình có thể được gặp
lại ông ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.