TRÁI TIM MÁCH BẢO - Trang 11

tối và oán giận. Oán giận bởi vì năm tháng trôi qua và cháu sẽ lãng phí tuổi
thanh xuân của mình; và bởi vì tình yêu của bà, cũng như hiệu ứng
boomerang sẽ đẩy cháu đi vào ngõ cụt. Đó chính là tiếng nói xuất phát từ
sâu thẳm bên trong bà phản đối việc gọi điện thoại cho cháu. Nhưng ngay
khi bà cho rằng đó là quyết định đúng đắn thì một giọng nói khác chen vào,
tranh luận điều ngược lại. Bà tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu cháu mở cửa bước
vào một căn nhà trống toang từ lâu đã không người ở thay vì nhìn thấy bà và
Buck vui mừng đón cháu về nhà? Còn điều gì tồi tệ hơn một chuyến trở về
dở dang chứ? Giả sử cháu nhận được bức điện tín thông báo rằng bà đã chết,
liệu cháu có cảm giác đó là sự phản bội không? Hay là một thủ đoạn hèn hạ?
Cháu đã cư xử vô lễ với bà trong vài tháng qua nên giờ bà trừng phạt lại
cháu bằng cách ra đi không một lời báo trước. Có lẽ đó không còn là trò
“gậy ông đập lưng ông” nữa mà là đẩy xuống vực thẳm mất rồi. Bà nghĩ
không ai có thể sống nổi với những điều như vậy. Cháu tưởng tượng nhé: tất
cả những điều cháu muốn nói với ai đó cháu yêu thương sẽ ở bên trong cháu
mãi mãi; bà của cháu sẽ nằm dưới ba tấc đất, và cháu sẽ không còn dịp nhìn
vào mắt bà, không thể ôm chặt bà, không thể nói ra những điều cháu chưa
kịp nói.

Ngày tháng như thoi đưa mà bà chẳng thể quyết định được gì. Và rồi sáng

nay, chính cây hoa hồng đã thúc giục bà đấy. Hãy viết thư cho cô bé đi, hãy
ghi chép lại những điều xảy ra hàng ngày và để lại cho cô bé trước khi bà ra
đi. Vì vậy mà bà ngồi đây, trong phòng bếp, nhìn chằm chằm vào mấy cuốn
tập cũ của cháu và nhai nhai cây bút như một đứa trẻ đang vật lộn với bài
tập về nhà. Viết chúc thư ư? Không hẳn thế; bà nghĩ rằng đó chỉ là vài điều
thổ lộ sẽ ở lại cùng cháu trong những năm tháng sau này, vài điều cháu có
thể đọc bất cứ khi nào cháu cần bà bên cạnh. Đừng lo, bà không có ý định
giáo điều hay cố làm cho cháu buồn đâu, chỉ là bà muốn trò chuyện với
cháu, thật thân tình, như cách mà bà cháu mình vẫn từng làm trước khi
những năm tháng chia cách chúng ta ập đến. Bà đã sống quá lâu và sẽ bỏ lại
phía sau mình rất nhiều người, bà biết rằng sự vắng mặt của người chết
không làm chúng ta day dứt bằng những lời chưa kịp nói khi họ đã ra đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.